Chương 11: (Vô Đề)

Mỗi lần thượng triều Đường Tinh Húc đều gặp Khang vương.

Bọn họ gặp nhau trao đổi với nhau chuyện triều chính rất bình thường, gần như chưa bao giờ nhắc đến Sử Hồng.

Khang vương Sử Tân Vinh vốn là một người như thế.

Ông ta có thể là một người yêu thương con đến mức hơi thái quá nhưng trong công việc là một người công tư phân minh, việc nhà và việc nước, việc nào ra việc nấy.

Cho dù Tinh Húc ghét bỏ Sử Hồng nhưng vẫn có một sự nể phục đối với Khang vương gia.

Sử Tân Vinh từ hồi còn trẻ là một người rất tài năng không chỉ trong chính trị còn cả đánh trận.

Ông là một trong những công thần lập quốc, góp công lớn hình thành nên Vĩnh Hy quốc.

Dù không phải là người hoàng tộc nhưng Sử Tân Vinh vẫn được tiên đế phong vương vì những công lớn mà ông đã làm.

Tiên đế khi xưng vương lập nên Vĩnh Hy quốc thì mắc phải cơn bạo bệnh, hai năm sau mất.

Ngai vàng được truyền lại cho em trai chính là hoàng đế bây giờ.

Sử Tân Vinh từng được phong làm Nhiếp chính vương phụ tá cho hoàng đế mới trong năm năm.

Cũng bởi vậy mà cho đến giờ thế lực của Khang vương trong triều rất lớn, tiếng nói cũng rất có trọng lượng.

Trong triều số lượng quan lại đi theo Khang vương cũng phải chiếm hơn nửa.

Thế lực Khang vương càng ngày càng lớn không khỏi khiến hoàng thượng lo lắng.

Ngài đang rất cố gắng từng bước giảm bớt quyền lực của Khang vương nhưng chuyện này không phải dễ dàng.

Thế tử Sử Hồng thì say mê thái tử như điếu đổ, chỉ tiếc đó lại là nam nhân.

Thái tử bài xích đoạn tụ nên cũng vô cùng ghét bỏ Sử Hồng.

Hoàng thượng biết rất rõ Tinh Húc đã phải kìm nén rất nhiều để không vung kiếm chém chết Sử Hồng.

Đột nhiên trong hoàn cảnh này ông lại mong muốn giá như con mình nó là đoạn tụ thật thì đỡ biết bao nhiêu.

"Khang vương gia, mấy hôm nay thế tử không có ở bên cạnh chắc tâm trạng của ngài buồn lắm. Sao không đến chỗ bọn ta uống trà đàm luận cờ cho vui?"

"Được được. Hôm nào ta sẽ đến tìm các ngài nói chuyện phiếm."

Tinh Húc nhìn Sử Tân Vinh cười nói vui vẻ với người khác trong lòng thầm nghĩ người này đúng là giỏi diễn kịch.

Ban đầu thì có thể ông ta không phát hiện ra Sử Hồng đã về kinh thành vì hắn ta là trốn về, nhưng đã là ngày thứ ba rồi ông ta chắc chắn đã biết rồi nhưng vẫn giả vờ như không hay biết gì.

Thậm chí Tinh Húc còn nghi ngờ những mánh khóe mà Sử Hồng dùng với hắn gần đây đều là do Sử Tân Vinh mách nước.

Ngày trước tuy Sử Hồng bày rất nhiều trò biế. n thái nhưng toàn là mấy thứ ngốc ngếch, thiếu suy nghĩ.

Người ngoài nhìn vào chỉ cảm thấy tên này đúng là yêu quá hóa rồ, cười cợt y ngu ngốc khiến hắn cũng bị liên lụy, bị người đời trêu chọc không thôi.

Hắn chỉ thấy Sử Hồng đáng ghét, kinh tởm.

Nhưng hiện tại Sử Hồng đã thay đổi rất nhiều, từ suy nghĩ đến cách hành động.

Chưa bao giờ hắn bị Sử Hồng chọc điên nhưng lại không cảm thấy ghê tởm giống như trước kia, cũng chưa bao giờ cảm thấy hồi hộp mỗi ngày vì không biết tên đó sẽ định bày trò gì tiếp theo.

"Khang vương gia lúc nào cũng bận rộn như vậy. Ngươi nhất định phải giữ gìn sức khỏe. Ngươi là đại thần quan trọng nhất của triều đình chúng ta đấy!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!