Lộc Tri Vi nhìn dòng chữ "Đã theo dõi nhau" trên màn hình.
Bốn chữ giản dị mà tự nhiên, đã thẳng tay chặn đứng mọi ảo tưởng của cô, khiến cô đến cả cơ hội tự huyễn hoặc rằng đây là một tài khoản nhái của Tang Vãn Từ cũng không có.
Lộc Tri Vi cạn lời nhìn trời, vào khoảnh khắc này, lòng cô không chỉ nặng trĩu một chút.
Lộc Tri Vi: Không biết vì sao chữ "nguy" cứ luôn bám riết lấy mình...
Tại sao chứ?
Một người đáng lẽ đang phải đóng phim, tại sao lại đang lướt điện thoại?
Xin hỏi ông trời có phải đang cố tình không?
Vậy thì cô chỉ có thể dựa vào trí tuệ của mình để cho ông trời biết, Lộc Tri Vi cô không chịu thua!
Cô quyết đoán bấm vào mục trò chuyện riêng với Tang Vãn Từ, vận dụng hết tu dưỡng nghề nghiệp của một diễn viên mà bắt đầu diễn.
[Lộc Tri Vi]: ? Trời ơi, Tang lão sư, tôi không thể nào ngờ được là cô sẽ theo dõi lại tôi!
[Lộc Tri Vi]: Tôi vốn dĩ chỉ định âm thầm theo dõi cô thôi...
Cô cũng không biết Tang Vãn Từ có xem tin nhắn hay không.
Khả năng cao là không xem đâu.
Nhưng Lộc Tri Vi lại không có phương thức liên lạc của Tang Vãn Từ, bây giờ mà chạy đến trước mặt nàng thì lại có vẻ quá xấu hổ, cho nên cô chỉ có thể trên sân khấu nhỏ bé của tin nhắn này mà vùng vẫy một chút.
Bất kể Tang Vãn Từ có thấy hay không, ít nhất thì cô cũng đã vùng vẫy rồi!
Kết quả, giây tiếp theo, tin nhắn liền nhảy ra thông báo mới.
Đúng là một dấu chấm hỏi tràn đầy linh hồn.
Lộc Tri Vi ngớ người cạn lời.
Nhưng cô vẫn có thể cố gắng, cái nghề tay trái làm fan của Tang lão sư này, cô nhất định có thể giữ được!
[Lộc Tri Vi]: Tang lão sư thì ra cũng xem tin nhắn!
[Lộc Tri Vi]: Tang lão sư, tôi phải giải thích một chút, tôi bây giờ mới theo dõi cô thật ra là lo lắng trước đây sẽ làm phiền đến cô, khiến cô cảm thấy bối rối.
[Lộc Tri Vi]: Nhưng hôm nay được trò chuyện với Tang lão sư, phát hiện ra Tang lão sư không ngại việc tôi hâm mộ cô, cho nên mới lấy hết can đảm theo dõi Tang lão sư, để âm thầm ủng hộ Tang lão sư.
[Lộc Tri Vi]: Thật không ngờ Tang lão sư sẽ theo dõi lại, tôi thật sự siêu bất ngờ luôn [Lấp lánh. JPG]
Diễn, diễn đến khi nào không thể diễn được nữa thì thôi.
Cô nhất định có thể cố gắng trụ được.
Nếu không những ngày tiếp theo cô biết đối mặt với Tang Vãn Từ như thế nào đây, họ còn có nhiều cảnh diễn chung như vậy mà!
Lão Ngũ, người đã xem toàn bộ quá trình, tỏ ra vô cùng thích thú.
Con gái ngoan, con đúng là không hổ danh diễn viên. Năng lực ứng biến không tồi.
Tang Vãn Từ ngả cả người ra sau ghế, mười ngón tay thon dài rõ ràng đang cầm chiếc điện thoại.
Màn hình điện thoại sáng rực phản chiếu trong đáy mắt trong veo của nàng, như một vầng trăng sáng điểm xuyết trên mặt hồ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!