Chương 41: Thần Binh Các

Trong nháy mắt đã bảy ngày trôi qua kể từ ngày khảo hạch của chín học viện và võ phủ, rất nhiều học viên mới gia nhập giúp các học viện võ phủ lớn tăng thêm không khí sôi nổi.

Tất nhiên học viện Đế Tinh cũng không ngoại lệ, nhưng có vài người lại không thể vui vẻ nổi. Nhược Hoan đứng đợi ở bên ngoài Hắc Ám Sâm Lâm đã ba ngày trời mà vẫn không thấy bóng dáng Tần Vấn Thiên đâu, cô bèn trở về học viện Đế Tinh.

Lúc này cô đang ngồi trên khán đài trong diễn võ trường nhìn các học viên mới của học viện Đế Tinh tiến hành các loại tỉ thí nhưng trong lòng lại không hề vui vẻ chút nào.

Hàng năm các học viên mới của học viện Đế Tinh đều phải tiến hành tỉ thí xếp hạng trong thời gian bảy ngày để chắc chắn thứ hạng thực lực của mình. Chuyện này không chỉ có liên quan đến danh dự của học viên mà đồng thời nó còn liên quan đến tài nguyên mà họ có thể được nhận.

Đây là cách khích lệ học viên tốt nhất, khiến bọn họ trở nên hăng hái, mạnh mẽ, có cạnh tranh thì mới có động lực.

Hôm nay là ngày đầu tiên, hơn nữa lúc này ở trên đài chiến trùng hợp thay lại là Âu Phong. Trong số những học viên mới lần này thì thực lực của Âu Phong được coi là khá lợi hại, hăm hở đánh bại đối thủ.

Thấy một màn này trong đôi mắt đẹp hàm chứa ý cười của Nhược Hoan ánh lên một tia sáng lạnh mơ hồ.

Cô thật sự rất thích thiếu niên ấm áp như ánh mặt trời kia, hắn thật sự đã chết trong Hắc Ám Sâm Lâm rồi sao? Đáng lẽ ra ngày hôm nay hắn cũng đứng trên võ đài này mới đúng, mặc dù không phải là người nổi bật nhất trong nhóm người kia nhưng dù sao hắn cũng sẽ bộc lộ ra hào quang của mình.

Lúc này ở biên giới Hắc Ám Sâm Lâm có hai thiếu niên bước ra, đi phía sau họ là một con chó tuyết vô cùng đáng yêu.

- Bầu không khí này thật tuyệt.

Tần Vấn Thiên nhìn về phía thành trấn trước mặt rồi nở một nụ cười. Dường như khí chất lúc này của hắn có chút thay đổi, ánh mắt ngời sáng hơn hẳn trước kia.

Hôm nay hắn đã kích hoạt khiếu huyệt toàn thân để chứa đựng nguyên lực tinh thần, đồng thời còn đả thông tinh mạch triệt để, hóa nó thành tinh thần Luân Mạch, khiến các khiếu huyệt và tạng phủ nối liền, thông suốt các bộ phận lớn trong cơ thể.

Luyện Thể cảnh giúp rèn luyện thân thể trở nên hoàn mỹ hơn, bước vào Luân Mạch cảnh sẽ kích phát khiếu huyệt toàn thân khiến các mạch nối liền với nhau, thị giác và thính giác trở nên nhạy bén, động tác cũng ngày càng mạnh mẽ... tố chất thân thể được tăng lên toàn diện.

- Các mỹ nữ hoàng thành, ta đến rồi đây!

Mập mạp nhắm mắt lại, hít sâu một cái, khuôn mặt tràn đầy vẻ ngây ngất.

- Khụ…

Tần Vấn Thiên đạp thẳng một cái khiến mập mạp suýt ngã nhào.

- Tần Vấn Thiên, ngươi quá đáng quá rồi đấy!

Mập mạp chống nạnh trợn mắt nhìn Tần Vấn Thiên. Nhưng khi Tần Vấn Thiên quay người lại nhìn, khí thế của mập mạp nhất thời xẹp xuống, nhớ lại lần trước sau khi Tần Vấn Thiên đột phá hắn bị ngược đãi thành đầu heo, hắn chỉ có thể chửi thầm một câu:

- Bắt nạt mập mạp quá lắm rồi nhé.

Vừa nói mập mạp vừa đi về phía trước, Tần Vấn Thiên ở phía sau khẽ lộ ra một nụ cười thản nhiên sau đó cũng đi theo. Không thể trách hắn không ưa tên mập mạp này được bởi vì tên mập mạp này thật sự quá mức thô bỉ.

Đêm cuối cùng trước khi rời khỏi Huyễn Thành, tên mập mạp này dám mời một nha hoàn tỷ tỷ đến phòng hắn bàn chuyện nhân sinh…

Thế chưa tính là gì, quan trọng là khi Tần Vấn Thiên tu luyện xong trở về, cô nha hoàn kia giương đôi mắt mông lung buồn ngủ lên nhìn hắn với vẻ đáng thương rồi nói:

- Vấn Thiên thiếu gia người tìm ta à.

Lúc đó là nửa đêm canh ba, nhưng Tần Vấn Thiên vẫn lôi mập mạp ra đập cho một trận. Ngươi có thể dung tục nhưng không được dùng tên của hắn để trêu ghẹo mỹ nữ được!

Có điều nhớ đến những chuyện đã trải qua ở huyễn thành, đến tận bây giờ Tần Vấn Thiên vẫn nghi hoặc không hiểu rốt cuộc người biết mình kia là ai, tại sao không chỉ không giết hắn mà ngược lại còn đối đãi với hắn như thế.

Khi đến trước cửa thành, Tần Vấn Thiên đang chuẩn bị vào thì đột nhiên phát hiện một bóng người quen thuộc ngoài cửa thành, không ngờ lại là Phong Bình.

- Sư phụ.

Phong Bình đang ngồi trên hòn đá ở bên cạnh, khi nhìn thấy Tần Vấn Thiên thì ánh mắt hắn lập tức sáng lên rồi chạy vội tới.

Thấy trên người Phong Bình bám đầy bụi đất, Tần Vấn Thiên cảm thấy ấm áp, không ngờ Phong Bình lại ở đây chờ hắn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!