Chương 8: (Vô Đề)

Tim ta giật thót.

"Có lẽ béo lên một chút."

Hôm nay ta đã cố ý vẽ lông mày và trang điểm giống tỷ tỷ, vậy mà bà ta chỉ gặp nàng một lần, đã có thể nhận ra khác biệt sao?

"Không liên quan đến béo hay gầy."

Lương phi hờ hững nói,

"Là ánh mắt hiền lành hơn."

"Như vậy rất tốt, trông thuận mắt hơn nhiều."

Ta cười gượng, không biết nên trả lời thế nào.

Hai đứa cãi nhau à?

Lương phi đột nhiên đổi chủ đề, ánh mắt sắc bén lướt qua ta, rồi dừng trên người Ninh vương.

Ninh vương đáp trước:

"Chúng con rất tốt, không phiền mẫu phi bận lòng."

"Vậy tại sao vẫn chưa viên phòng?"

Lương phi bỗng nhiên cao giọng, giọng nói sắc bén,

"Là ngươi không làm được, hay là nó không chịu?"

Gương mặt Ninh vương sa sầm:

"Người quản nhiều quá rồi."

Hắn đứng dậy, quay sang ta:

"Phu nhân, chúng ta đi."

Tống Cảnh Dật!

Lương phi giận dữ quát,

"Bản cung còn chưa nói xong!"

Ninh vương không để ý, đưa tay về phía ta.

Ta không ngờ hắn và mẫu phi lại cãi nhau, vội vàng đứng dậy muốn đi theo.

Lương phi lạnh lùng nói:

"Để nó đi, Giang Yên ở lại. Bản cung còn chuyện muốn nói với nó."

Ta lập tức cảm thấy khó xử.

"Là con không làm được."

Ninh vương mặt lạnh băng,

"Người còn muốn biết gì nữa?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!