Chương 8: Giang Đề Làm Ba Mèo

Năm thành viên đội EOG đi đến địa điểm đám cưới trong chiếc SUV của người quản lý.

Giang Đề ôm Lộ Lộ lên xe, cậu chủ động ngồi bên cạnh Trần Hiệt.

Ngay khi đóng cửa xe ngồi xuống thì vòng tay của cậu trống rỗng, Lộ Lộ đã bị móng vuốt của Triệu Bắc Nam cướp đi.

"Ngoan nào, cho anh đây ôm một cái."

Chỉ thấy Lộ Lộ khi nãy vẫn cực kỳ ngoan ngoãn trong vòng tay của Giang Đề thì bây giờ trợn đôi mắt tròn xoe, cái đầu lông xù quay đi không thương tiếc, bốn móng vuốt cũng bắt đầu giãy giụa.

"Meo meo ~ meo meo ~~

"Lộ Lộ đáng thương kêu cầu cứu. Triệu Bắc Nam không tin tà, còn ôm Lộ Lộ chặt hơn, thậm chí còn ép thơm nó. Nó biểu hiện kinh sợ, giơ móng lên bắt đầu quờ mặt. Triệu Bắc Nam đau đớn, cánh tay thả lỏng ra. Cho nên Lộ Lộ chủ động nhảy trở lại vòng tay Giang Đề, hai bàn chân trước ôm lấy cổ cậu, đầu mèo còn áp vào ngực cậu. Oan ức cực kỳ. Khi cả xe nhìn thấy cảnh này thì lập tức thổn thức. Triệu Bắc Nam khó khăn nói:"Chẹp chẹp, đồ tiểu vong ơn bội nghĩa, tao cho mày nhiều cá khô như vậy đúng là vô ích, sao mày lại giống ba mình vậy?

Đều bị Giang Đề bỏ bùa rồi hả?"

Time: "Bây giờ Lộ Lộ trừ ba nó ra cũng chỉ muốn Giang Đề, mẹ, không biết còn tưởng con mèo này do anh Hiệt với Giang Đề sinh ra.

"Một đám người cười đùa nghịch ngợm. Giang Đề vừa vuốt lông Lộ Lộ vừa nhìn Trần Hiệt. Trần Hiệt nghĩ cậu không tin, mỉm cười nói:"Đúng đó, Lộ Lộ thích sạch sẽ, trước kia trừ anh thì không ai có thể ôm nó."

"...... À."

Giang Đề hạ mi xuống, tập trung vuốt ve con mèo, mặc dù thái độ lạnh lùng nhưng mặt mày không giấu được sự thoả mãn và vui sướng.

Mặt trời mùa đông ấm áp tươi sáng, khắp phố phường lốm đốm những mảng xanh xanh.

Trần Hiệt tựa đầu vào ghế, ánh mắt như có như không nhìn Giang Đề.

Thiếu niên mười tám tuổi rất đẹp trai, ngũ quan theo thiên hướng mềm mại nhưng đôi mắt hẹp dài lại rất sắc bén và lạnh lùng, cả người có một vẻ đẹp phi giới tính.

Trưởng thành rồi.

Rõ ràng năm họ gặp nhau lần đầu tiên, đứa trẻ chỉ mới học cấp hai, chiều cao mới đến ngực anh, phải ngẩng đầu khó khăn để gọi một tiếng anh.

Mặc dù bây giờ cũng không cao bằng anh nhưng rõ ràng bạn nhỏ còn phản nghịch hơn trước.

Anh hay hay gì gì đó, không bao giờ nghe thấy em ấy nói nữa.

Trần Hiệt cảm thấy chuyện này cũng một phần do tội lỗi của mình một năm trước.

Nếu làm theo mong muốn của em ấy và ký hợp đồng vào EOG thi đấu chuyên nghiệp một năm trước thì bây giờ Giang Đề cũng không thờ ơ với anh như vậy.

"Giang Đề.

"Trần Hiệt nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của thiếu niên ngây thơ rồi gọi. Giang Đề không ngẩng đầu lên:"Làm sao vậy?"

"Lộ Lộ sẽ là con gái của em, muốn hay không?

"Cuối cùng Giang Đề cũng ban tặng cho anh một ánh nhìn, đôi mắt trong veo dưới ánh nắng ban mai toả sáng lung linh. Time đâm một đao tới:"Lộ Lộ gọi anh Hiệt là ba, vậy gọi Giang Đề là gì?"

Giọng điệu của Triệu Bắc Nam vang lên: "Gọi là Ba mèo.

"Một sự im lặng kỳ lạ lan toả trong xe. Giang Đề:"...Trần Hiệt:..."

Và sau đó...

"Hahahahaha...

"Đồng đội cười điên cuồng, suýt nữa thì nhấc cả nóc xe lên. Môi Giang Đề hơi khép mở, cậu nín một lời nói tục không biết có nên nói hay không. Trần Hiệt giật giật khóe miệng nói:"Ba mèo trẻ trâu...

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!