Chương 72: Cặp Đôi Phát Ghét

Liên Minh có quy định là nhân sự làm việc trong ngành, đặc biệt là tuyển thủ đang thi đấu thì tuyệt đối không được đánh nhau gây rối.

Đây là giới hạn tối thiểu.

Tương tự quy định này cũng áp dụng cho các huấn luyện viên.

Chỉ là so với các tuyển thủ đang ở độ tuổi nửa lớn nửa nhỏ, huấn luyện viên đều là người trưởng thành thực thụ, lý thuyết mà nói thì sẽ không xảy ra chuyện như vậy.

Hành động của Tần Thư thật sự là khó tin đến mức hoang đường.

Khi nội bộ EOG biết chuyện này thì ai nấy cũng toát mồ hôi lạnh.

"Cái gì cơ?" Trương Hách Lượng trừng mắt nhìn Tần Thư, giọng run run, "Cô, cô đánh huấn luyện viên đội đối thủ á?"

Tần Thư đang chỉnh lại tóc, dửng dưng đáp: "Ừ."

"Trời ơi!! Cô muốn làm tôi tức chết hả!

"Trương Hách Lượng ôm đầu rầm rầm đập vào tường. Tần Thư:"……

"Các tuyển thủ cũng đang lo lắng không yên. Ngày thi đấu sắp đến vậy mà huấn luyện viên đội đối thủ lại bị đánh."Cho nên…" Triệu Bắc Nam co ro ôm lấy Giang Đề, "Trận này… Bọn mình còn được thi đấu không thế?

"Giang Đề suýt nữa bị tên mập này ôm đến nghẹt thở. Trần Hiệt khẽ mím môi, lạnh lùng kéo người về lại bên mình. Mặt Triệu Bắc Nam xị xuống, ánh mắt tủi thân:"Anh Hiệt nhỏ mọn ghê."

Tần Thư: "Tại sao lại không thể?"

Nh -nh -nhưng… Time hít mạnh một hơi, "Chị không bị xử phạt à?

"Đánh vào điểm yếu sinh tử của người ta thế kia, nhẹ thì cũng phải cấm thi đấu. Nếu nghiêm trọng thậm chí có thể bị tước quyền thi đấu chuyên nghiệp vĩnh viễn. Nhưng Tần Thư chẳng có vẻ gì là lo lắng. Cô cười lạnh:"Trừ khi tên rác rưởi đó có gan nói ra chuyện này.

"Nếu Liên Minh thật sự điều tra thì kẻ đó còn thảm hơn. Mọi người đều hiểu lý lẽ ấy nhưng trong lòng vẫn thấp thỏm. Cho đến khi Trần Hiệt đi đầu setting, cầm thiết bị ngoại vi lên, thản nhiên nói:"Đi thôi."

Trương Hách Lượng hoảng loạn: "... Không chờ thêm thông báo à?

"Trần Hiệt đã dẫn người rời khỏi phòng để chuẩn bị. --- Đúng như Tần Thư với Trần Hiệt dự đoán, Hughes hoàn toàn không dám hé môi về chuyện này. Dù chấn thương nghiêm trọng thì hắn ta vẫn cố gắng thi đấu với thân thể bị thương. Lúc lên sàn, vừa thấy Tần Thư bên kia là sắc mặt Hughes lập tức đổi liên tục như đèn giao thông: Đỏ, cam, vàng, xanh, tái mét. Tần Thư cũng nhìn sang khẽ cong môi cười duyên. Đúng lúc đó các bình luận viên trên bàn phân tích nói:"Thấy chưa, huấn luyện viên Tần Thư của chúng ta không chỉ xinh đẹp đoan trang mà còn có tính cách dịu dàng thân thiện."

"Đúng vậy, chắc chắn bây giờ huấn luyện viên Hughes đang vui như mở cờ, cảm động muốn khóc luôn."

"Trời ơi, mặt còn đỏ lên nữa kìa."

Cả đội EOG biết chuyện đều: "……" Nhịn cười, cấm cười, không được trêu bạn.

Còn nhìn nạn nhân Hughes, ông Tây bên kia. Giận đến mức bốc khói.

Xinh đẹp đoan trang? Dịu dàng thân thiện? Vui như mở cờ? Cảm động muốn khóc?

FUCK!!

Nhưng nói thật thì dư âm dịu dàng thân thiện của Tần Thư vẫn còn đó. Vừa vào game, ngay lượt cấm chọn đầu tiên là Hughes đã có vấn đề.

Dĩ nhiên cũng có thể là vì hắn ta quá muốn gỡ gạc thể diện nên đã chọn mà không tính toán kỹ.

Thế là đội P

-Train trình làng một đội hình năm chủ lực chấn động trời đất, quỷ thần cũng khóc thét.

Năm chủ lực nghĩa là cả năm tướng đều là tướng carry.

Chơi kiểu này còn hơn cả đánh rank xả stress.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!