Chương 39: Xác Định Thích Em Ấy

Mỗi lần mộng du tỉnh dậy là Trần Hiệt đều đau đầu, lần này cũng không ngoại lệ, cảm giác như bị ai đó dùng búa đập vào đầu.

Anh liếc qua vài cái váy nhỏ nằm lung tung trên sàn là lập tức hiểu rằng tối qua Lộ Lộ đã bị anh làm khổ không ít.

Rửa mặt thay đồ xong, Trần Hiệt chuẩn bị xuống lầu ăn sáng.

Vừa mở cửa ra liền thấy Lộ Lộ đang ngồi xổm trước cửa, ngẩng đầu lên, đôi mắt tròn xoe với cái miệng nhỏ chu chu, không vui trừng mắt nhìn anh.

"Meo meo meo~~~

"Cô mèo nhỏ hung dữ kêu lên. Trần Hiệt gãi gãi mũi, lúng túng ngồi xổm xuống, chân thành xin lỗi:"Giận rồi hả? Ừm ba sai rồi, ba xin lỗi con gái Lộ Lộ của ba.

"Nói rồi, anh đưa tay định ôm nó. Lộ Lộ lập tức giơ một móng vuốt lên, hất tay Trần Hiệt ra."Không muốn ba ôm chứ gì? Được thôi, ba đi ăn đây."

Trần Hiệt đứng dậy đút tay vào túi quần rồi đi xuống lầu.

Lúc này, các đồng đội đã tập trung đầy đủ ở phòng ăn, chỉ còn thiếu mình anh.

Rồi họ nhìn thấy Trần Hiệt thản nhiên bước vào, sau lưng còn có một con mèo nhỏ vừa đi vừa kêu meo meo đầy hung hăng.

Anh vào bếp, Lộ Lộ cũng theo vào bếp, vừa theo vừa meo meo.

Anh đến phòng trà, Lộ Lộ nhảy lên tủ, tiếp tục kêu meo meo.

Anh vào nhà vệ sinh, Lộ Lộ ngồi xổm ngoài cửa, tiếp tục kêu meo meo.

Cứ thế, anh đi tới đâu là Lộ Lộ theo tới đó, vừa đi vừa như nguyền rủa.

Các đồng đội đã quá quen với cảnh này. Lộ Lộ thì kiêu căng, còn Trần Hiệt thì nhây, luôn có đủ 100 cách để chọc con gái mình tức giận.

Triệu Bắc Nam vừa phết mứt lên bánh mì vừa nói: "Dù tôi không hiểu ngôn ngữ của loài mèo nhưng tôi biết chắc chắn là Lộ Lộ đang chửi anh Hiệt rất thậm tệ."

Time: "Nghe kiểu chửi này mà một ngày nào đó anh Hiệt nằm viện, thể nào Lộ Lộ cũng sẽ vừa chửi vừa bắt bác sĩ rút ống thở của anh ấy ra."

Cloud: "Tro cốt cũng không có chuyện chôn đâu, Lộ Lộ sẽ trực tiếp dùng để trát tường."

"Há há há há há—

"Đồng đội cười to không ngớt. Giang Đề ngồi ăn cháo bên cạnh lơ đãng lắng nghe, khóe miệng không kìm được cong lên một chút. Ở phía bên kia, cuối cùng Trần Hiệt cũng bị mắng đến sợ, từ nhà vệ sinh đi ra, tay bế lấy Lộ Lộ."Được rồi, đừng rủa nữa, ba sẽ mua cá khô tươi mới cho con, mua thức ăn vị mới, còn mua đồ trang sức vàng cho con nữa, được không nào?

"Lộ Lộ giơ một chân nhỏ của mình lên. Trần Hiệt giơ tay lên đập tay với chân của Lộ Lộ:"Ba đã bao giờ lừa con chưa?

"Thế là Lộ Lộ cũng ngừng mắng. Trần Hiệt lấy một cái bát đổ thức ăn mèo vào, rồi thêm một miếng cá khô. Nghĩ đến việc phải xin lỗi Lộ Lộ, anh lại cho thêm một miếng cá khô vào. Sau đó, khi anh định lấy cái hộp đựng cá khô đi thì Lộ Lộ lại đứng lên bằng hai chân, ôm lấy hộp cá khô."Không được."

Trần Hiệt nói, "Đường ruột con không tốt, một bữa tối đa chỉ được ăn hai miếng thôi."

Lộ Lộ lại kêu "meo meo

"đầy giận dữ, bắt đầu mắng tiếp. Trần Hiệt:"…

"Anh đành phải cho thêm một miếng cá khô vào bát. Lộ Lộ nhìn ba miếng cá khô mà vẫn cảm thấy chưa đủ, vươn móng vuốt vào hộp lấy thêm một miếng nữa. Trần Hiệt nhíu mày định nói gì đó, nhưng Lộ Lộ lại kêu một tiếng ấm ức. Trần Hiệt:"…"

Anh thở dài, đóng nắp hộp lại và đẩy sang một bên.

"Có cô gái nào lại ăn bốn miếng cá khô trong một bữa không? Sẽ béo đấy. Béo rồi sau này làm sao đi dự yến tiệc thượng lưu của các cô mèo được chứ? Không sợ bị mấy cô mèo khác chê cười à?"

Giang Đề đặt bát xuống, thản nhiên nói: "Con gái có quyền tự do quản lý vóc dáng của mình, đàn ông đừng chỉ trỏ.

"Trần Hiệt nhìn qua chàng trai. Giang Đề cũng hờ hững nhìn thẳng lại anh. Hai người đối diện nhau, ánh mắt giao nhau không ai chịu thua, cũng không ai nói gì. Nhưng đáy mắt Trần Hiệt thoáng qua một chút không tự nhiên. Đồng đội cảm thấy bầu không khí kỳ lạ nên đồng loạt ngẩng đầu nhìn họ. Time thì thào:"Họ bị sao thế?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!