Chương 3: Không Được Xoa Đầu Tôi!

/ Không được xoa đầu tôi! /

Edit: Miêu

Bữa cơm mừng Giang Đề gia nhập EOG là ở một quán ăn Quảng Đông.

Bốn người chọn quán ăn, Giang Đề mời khách.

Không may là lúc đến thì quán ăn quá đông, vì vậy phải ngồi chờ.

Mấy người ngồi trên một cái ghế dài, từng người từng người cúi đầu nghịch điện thoại.

Trần Hiệt ngồi cạnh Giang Đề.

Trần Hiệt đang chơi đấu địa chủ, đấu rồi đấu, dần dần cảm giác thiếu niên bên người hình như cách hắn càng ngày càng xa.

Hắn liếc mắt, phát hiện Giang Đề đã lặng yên di chuyển đến mép ghế, cách hắn hơn 5 cái mông.

Mặt cũng không cho hắn nhìn lấy nửa cái, chỉ chừa ra cái ót mượt mà lạnh lùng.

Trần Hiệt: "!.

"

Khóe miệng Trần Hiệt giật giật, nói: "Không phải chứ tiểu thiếu gia, hơn một năm rồi, cậu vẫn còn thù tôi sao?

"Các đồng đội nghe thấy vậy, tất cả đều quay đầu nhìn về phía hắn. Ba mặt ăn dưa. jpg Trần Hiệt day day ấn đường, có chút dở khóc dở cười. Sự việc phải kể từ một năm trước—- Một năm trước, Giang Đề bị mẹ tống vào trại hè để cai nghiện internet. Vì mẹ Giang là giáo viên tiếng Anh cấp 3 của Trần Hiệt, nên trước khi trại hè bắt đầu, hắn nhận được một cuộc điện thoại từ mẹ Giang, đại khái là hy vọng hắn"chiếu cố" nhóc con phản nghịch nhà cô một chút, phải loại bỏ mong muốn chơi chuyên nghiệp của Giang Đề.

Người lớn tự mình mở miệng nhờ vả, với hắn cũng chẳng nghĩ nhóc con này có bao nhiêu thiên phú, nên hắn không do dự đồng ý luôn.

Vì vậy, khi ở trại hè, hắn tự thân ra trận, cho Giang Đề nếm không ít khó khăn.

Ai mà tưởng tượng được, nhóc con này không chỉ có thiên phú hơn người mà càng cản lại càng hăng, nhận được danh hiệu quán quân toàn kỳ huấn luyện.

Sự việc đến đây ngày càng phức tạp.

Giang Đề muốn chơi chuyên nghiệp, EOG cũng muốn giữ cậu lại nhưng mẹ Giang kiên quyết không đồng ý.

Mà Trần Hiệt, biến thành một người có lỗi lớn nhất, mở không được đóng cũng chả xong.

Huấn luyện viên ghét bỏ hắn vì là gián điệp.

Giang Đề hận hắn làm gián điệp, là con mắt của mẹ Giang.

Chỉ là Trần Hiệt không nghĩ rằng, lần Giang Đề hận hắn này, kéo dài suốt một năm trời.

Lúc nãy ở căn cứ, nhóc con thế mà lại cho rằng hắn sẽ lại mách lẻo với mẹ Giang.

Chậc, nhóc con còn chưa thèm buông bỏ thù hận đâu.

"Phụt—--

"Sau khi các đồng đội nghe xong, phun ra một tiếng cười nhạo không thương tiếc. Đội trưởng, đáng lắm. *** Trần Hiệt nhìn chằm chằm cái ót mượt mà lạnh lùng kia, tự hỏi bản thân cách làm hòa với nhóc con. Dù sao thì cũng là đồng đội, về sau còn phải cùng nhau thi đấu lấy cúp đó. Đúng lúc này, hắn phát hiện tư thế của Giang Đề không quá tự nhiên, cậu đang nhìn chằm chằm về một hướng giống như đang xem cái gì đó. Hắn nhìn theo tầm mắt của nhóc con, thấy trên vách tường nhà ăn có treo một cái TV LCD, TV đang chiếu lại trận chung kết thế giới game"Khư Mang Huyền Thoại" vào tháng trước.

Trận kia, EOG năm lần bảy lượt bị áp sát, không thể bảo vệ chức vô địch, ngậm ngùi bị cướp mất ở trận chung kết.

Giang Đề xem thi đấu rát nghiêm túc, đôi mắt không chớp nhìn chằm chằm màn hình TV.

Vừa vặn chiếu tới ván cuối khi EOG bị hạ gục, máy quay lia tới đội trưởng EOG cùng đội trưởng đội Fig đến từ Đức.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!