Hoắc Thiếu Huyền nắm chặt hai tay, những đường gân xanh nổi lên trên mu bàn tay chứng tỏ anh đang rất tức giận, anh tiến lên vung một
quyền vào Lệ Cảnh Trình. Vinh An Thâm sợ mọi việc sẽ ầm ĩ, ông ngăn Hoắc Thiếu Huyền ra: "Thiếu Huyền, đừng làm loạn, bằng không có thể ngày mai tất cả báo chí đều đăng tin về Thiển Thiển, cậu nghĩ sau này nó làm sao đi ra ngoài gặp mọi người?"
Hai bên thái dương của
Hoắc Thiếu Huyền nổi gân xanh, Vinh An Thâm biết rõ trong lòng anh vẫn
để ý điều này, cho nên cố tình bắt trúng huyệt nói ra. Hoắc Thiếu Huyền
cố gắng giữ bình tĩnh, mười ngón tay dần dần thả lỏng rồi buông xuống,
anh đẩy tay Vinh An Thâm ra: "Chú Vinh, cháu sẽ không làm loạn nữa, cháu có mấy câu muốn hỏi Vinh Thiển một chút."
Anh lướt
qua Vinh An Thâm bước lên phía trước, Vinh Thiển đặt tay trên đùi mình,
ra sức nhéo mạnh vài cái, dường như ý thức mới tỉnh táo, hai tay cô vịn vào mép bàn chậm rãi đứng dậy.
"Tiểu Thiển." Hoắc
Thiếu Huyền vẫn chưa đi đến trước mặt cô, mà chỉ đứng cách đó vài thước. Vinh Thiển nắm chặt lòng bàn tay, anh lại gần đây, đương nhiên cô có
thể hiểu được anh muốn hỏi gì: " Thiếu Huyền, thực xin lỗi."
"Là anh ta ép em đúng không? Chúng ta đi ra ngoài trước rồi hãy nói."
Vinh Thiển gần như không chịu nổi ánh mắt đó của anh, hai người yêu nhau mà
không thể ở bên nhau, một câu chất vấn đơn giản cũng có thể biến thành
lưỡi dao sắc nhọn đâm thẳng vào trong lòng, yêu trong vô vọng, đau đến
tận xương tủy: "Thiếu Huyền, chúng ta đã không thể quay lại như trước
nữa, chuyện của em, anh không bỏ qua được, anh khiến em bị tổn thương,
em cũng không bỏ qua được, nếu đã như vậy, còn không bằng kết thúc tất
cả sớm một chút đi."
"Vậy còn anh ta?" Hoắc Thiếu
Huyền giơ ngón tay chỉ thẳng đến Lệ Cảnh Trình: "Em không yêu anh ta, có thể ở cùng một chỗ với anh ta sao?"
"Chính bởi vì không yêu, nên sau này sẽ không sợ bị tổn thương."
Lệ Cảnh Trình nghe vậy, sắc mặt căng thẳng, người phụ nữ này, trước mặt
mọi người lại có thể nói không yêu anh, tất cả đều đang tụ lại xem trò
hay, ai cũng biết quan hệ giữa Hoắc Thiếu Huyền và Vinh Thiển, bây giờ
Vinh gia lại vội vàng tổ chức tiệc đính hôn, làm cho bọn họ vô cùng kinh ngạc. Hoắc Thiếu Huyền nghe được câu trả lời như vậy, trong lòng cảm
thấy lạnh lẽo: "Tiểu Thiển, em bỏ được sao? Đặt anh qua một bên, em làm
được sao? Trói chặt cả đời mình với người mà mình không yêu, em chịu
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!