Chương 24: Giả dối nham hiểm

Vinh Thiển ho khan hai tiếng: "Lệ Cảnh Trình, anh không biết vệ sinh là gì à?"

"Thế nào? Mùi thuốc là không dễ ngửi sao?"

"Không dễ chịu chút nào." Cô vừa nói vừa dựa lưng vào ghế, không lo lắng đến chuyện kia nữa.

Lệ Cảnh Trình đưa Vinh Thiển đến nhà hàng, hai tay cô nắm chặt túi sách nhất định không đi vào. Anh nhìn cô thúc giục: "Còn không đi."

Đây là nơi Hoắc Thiếu Huyền thường mang cô đến, tự dặn lòng phải quên

nhưng khi đến những nơi từng cùng nhau đi qua lại không thể không nhớ

đến. Cô hít thở thật sâu: "Được."

Trên đường gặp quản lí khách sạn, thấy cô anh ta vội chạy đến: "Tiểu thư Vinh Thiển, ghế lô …"

Cô không lên tiếng, liếc mắt nhìn Lệ Cảnh Trình. Anh nhớ đến lúc ở cửa

cô do dự mãi không thôi thì lạnh lùng lên tiếng: "Chuẩn bị đi."

"Dạ, được."

Vinh Thiển ngồi trước một bàn đầy đồ ăn, ăn từng chút một. Lệ Cảnh Trình chống tay, nghiêng đầu hỏi cô: "Đã nghĩ đến đâu rồi?"

"Về nhà."

"Anh có thể cho em mượn một phòng."

"Tôi không muốn." Vinh Thiển ngẩng đầu nhìn anh: "Dù sao cũng vẫn phải

về nhà, tránh được một lúc nhưng không tránh được cả đời."

"Để

anh dạy em một chiêu." Lệ Cảnh Trình cầm đồ uống rồi bước qua chỗ Vinh

Thiển, đặt tay lên vai cô: "Mua một bó hoa, trực tiếp vào phòng bệnh

nhận lỗi."

"Mua bó hoa cúc sao?"

Lệ Cảnh Trình lấy tay chọc má cô, Vinh Thiển đau đến mức chỉ thiếu nước nhảy dựng lên: "Lệ Cảnh Trình, đừng chọc vào mặt tôi."

Anh ngăn lại không cho cô đứng lên rồi lại trở về ngồi đối diện cô:

"Dựa vào năng lực của em còn chưa đủ hại người đâu. Hiện giờ ai cũng

biết em là người hạ thuốc, nếu em không nhận lỗi, sau này ba em còn tin

tưởng em sao?"

Vinh Thiển không nói gì, chỉ im lặng ngồi ăn

tiếp. Ăn xong, Lệ Cảnh Trình đưa cô trở lại bệnh viện, trước cửa bệnh

viện còn thay cô mua một bó hoa Tulip.

Cố Tân Trúc nằm trong

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!