Chương 2: Gặp lại

Một năm sau.

Vinh Thiển vừa 20 tuổi, cô

đang trong độ tuổi đẹp nhất nên bất cứ người đàn ông nào cũng

sớm bị vẻ đẹp đó mê hoặc.

…..

"Thiển Thiển, mau lên, Hoắc lão đại nhà cậu đang gieo họa…"

Vinh Thiển vừa đi ra khỏi nhà vệ sinh liền nhận được điện thoại

của bạn thân. Cô vặn vòi nước lau qua mặt, yêu nghiệt này, sao

một phút cũng không để cho cô bớt lo, lại đi gây họa sao?

Hôm nay chính là ngày sinh nhật lần thứ 20 của cô, sau khi bữa

tiệc bắt đầu, Hoắc Thiều Huyền đang tiếp những vị khách tới

chúc mừng cô. Vinh Thiển nhanh chóng bước tới, nhìn từ xa đã

thấy vô cùng kinh ngạc. Phải biết rằng Hoắc Thiếu Huyền rất

ít khi phóng túng như vậy, nhưng một khi anh đã trở nên phóng

túng thì ngay cả đàn ông lẫn phụ nữ cũng không ai sánh nổi.

Ánh đèn huyền ảo làm cho anh trông thật nổi bật, các bạn của

Vinh Thiển đứng vây quanh sân khấu, Hoắc Thiếu Huyền đứng ở vị

trí trung tâm. Người đàn ông này đúng là người luôn thu hút mọi sự chú ý, gương mặt anh tuấn, từng giọt mồ hôi đang chảy ở

hai bên gò má. Âm thanh đinh tai nhức óc làm nhạc nền, dáng

người anh lắc lư theo nhịp điệu, các cô gái đứng dưới sân khấu

thì há hốc miệng.

Vinh Thiển vỗ trán một cái, trời đất ơi, chơi thật vui nha!

Hoắc Thiếu Huyền khẽ ngẩng đầu, nháy mắt cười với Vinh Thiển đứng cách đó không xa.

Rốt cuộc thì có người không chờ được, cởi áo khoác, đi giày cao

gót bước lên sân khấu. Chu Đình Đình cũng học ở trường Thái

Mạt nổi tiếng, cô tới gần Hoắc Thiếu Huyền, khoác tay anh cùng nhảy.

Ánh mắt Hoắc Thiếu Huyền mơ mơ màng

màng, mồ hôi chảy ướt hết cổ. Chu Đình Đình không kìm lòng

nổi, vươn hai tay muốn có động tác gần gũi hơn.

Vinh Thiển vén tay áo lên, định đi lên sân khấu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!