Chương 42: Cuộc chiến Cẩu Vĩ 1

Ngày hôm sau, Ôn Cố đã chuẩn bị sẵn tinh thần bị Trọng Thế Hoàng tỉnh dậy khởi binh vấn tội, ai ngờ Trọng Thế Hoàng chỉ cho cậu một ánh nhìn sâu xa, còn lại cái gì cũng không nói.

Ngược lại là Chu Phục Hổ, sau khi thức dậy, anh ta vì chuyện thất tín đi ngủ sớm hôm qua mà giải thích nửa ngày, còn xung phong nhận lái xe. Cảnh Tụng Bình lái xe một ngày vẫn chưa hồi phục nên thuận theo ý anh ta, dù sao từ đây đến thôn Cẩu Vĩ còn chưa đầy hai trăm cây số, buổi sáng là đến nơi rồi.

Trải qua một đêm nghỉ ngơi dưỡng sức, đoàn xe sẵn sàng lên đường, sáng ra xe chạy rất sung sức, hơn một tiếng đã đến đường cao tốc.

Đến giao lộ, Hứa Trường Sinh ra lệnh nghỉ tại bãi đậu xe của một tòa cao ốc, thuận tiện xác minh lại kế hoạch tác chiến.

"Thôn Cẩu Vĩ có hai giao lộ đông tây, chúng ta vào từ giao lộ phía đông, phải dao sắc chặt đay rối, chớp lấy thời cơ trước, ngăn chặn giao lộ phía tây, tuyệt đối không cho bọn chúng có cơ hội bỏ trốn! Phía nam là núi vẫn chưa khai phá, nếu để chúng chạy trốn ra núi, muốn bắt lại không dễ. Phía bắc là sông, thôn Cẩu Vĩ trước đây là làng chài, trong thôn chắc chắn có thuyền, cũng không được cho chúng có cơ hội lên thuyền. Tóm lại một câu, nhất định phải thật nhanh!

Bọn Lão Phạm dẫn người xông vào trước, đầu tiên khống chế giao lộ phía tây. A Lợi đến phía nam, anh Đồng đốt thuyền. Tôi với Trọng tiểu tiên sinh tiếp ứng ở phía đông, trực tiếp bắt Lạt Thủ Hắc. Vẫn là câu vừa nãy... Phải nhanh!"

Cho dù không có trực thăng để chiếm được quyền khống chế bầu trời, nhưng Hứa Trường Sinh vẫn muốn mượn ưu thế dị năng của dị năng giả làm một đợt tiến công chớp nhoáng.

Mặt mũi hắn hồng hào, tràn đầy lòng tin hướng về thôn Cẩu Vĩ, tựa như danh tướng đương thời bày mưu lập kế, ánh ban mai chiến thắng chiếu rọi khắp người.

Cảnh Tụng Bình nói khẽ: "Hứa Trường Sinh này thoạt nhìn vẫn chẳng có gì lạ nhỉ."

Trọng Thế Hoàng nói: "Bệnh tâm thần luôn nghĩ mình là siêu nhân, chỉ tạm thời ẩn núp trong đám đông chờ cơ hội cứu vớt thế giới."

Cảnh Tụng Bình: "..."

Lão Phạm, A Lợi và anh Đồng bị điểm danh lên xe chuẩn bị.

Trước khi đi, A Lợi nhìn thoáng qua Trọng Thế Hoàng.

Trọng Thế Hoàng hơi gật đầu.

A Lợi sửng sốt, lại nhìn qua Hứa Trường Sinh, thấy Hứa Trường Sinh ngậm thuốc cười cười với mình mới yên tâm lên xe.

Chờ khi đuôi xe bọn họ chất đầy hạt dưa, Hứa Trường Sinh mới ném điếu thuốc trong miệng xuống đất, hung hăng giẫm lên: "Đi!"

Đám Trọng Thế Hoàng đồng loạt lên xe, xuất phát đi tới thôn Cẩu Vĩ.

Âm thanh cổng gỗ dẫn vào thôn Cẩu Vĩ bị xe tông sập thổi lên hồi kèn tấn công Lạt Thủ Hắc của Thế Thanh!

Thôn Cẩu Vĩ đang chìm trong im lặng đột nhiên sục sôi, một cánh cửa sắt bất ngờ mọc lên từ mặt đất, bít kín con đường duy nhất dẫn vào thôn! Cỏ đuôi mèo hai bên đường điên cuồng sinh sôi, bao vây đoàn xe, nhốt chặt người bên trong.

Chân ga bị đạp vang lên tiếng brừm brừm, toàn bộ xông đến cửa sắt. Khoảnh khắc cửa và xe va chạm, cửa đột nhiên đổ sập, bị bánh xe nghiến qua, cỏ đuôi mèo bị kéo lê về phía trước mấy chục mét.

Ba dị năng giả từ trong thôn lao ra, tám con rồng lửa được dấy lên lao thẳng tới xe từ tám hướng. Hiển nhiên, ba dị năng giả lần lượt thuộc hệ kim, mộc và hỏa.

Lão Phạm nhảy xuống xe đầu tiên, dùng súng máy bắn phá các dị năng giả.

Dị năng giả không cam tâm yếu thế, rút vài thanh đao phóng về phía hắn.

Lão Phạm tránh được ba thanh, thanh cuối cùng tránh không được, cổ họng phát ra một tiếng gầm nhẹ, cứng rắn biến thanh đao kia thành tấm sắt chụp lên người. Hắn là dị năng giả hệ kim, làm sập cửa sắt chính là kiệt tác của hắn.

Nhân lúc trì hoãn, A Lợi với anh Đồng cũng vọt vào thôn.

Hai người một thủy một hỏa, phối hợp dập lửa phóng hỏa vô cùng ăn ý, lập tức tháo gỡ được cục diện. Các dị năng giả khác theo sau bọn họ, tiến công sâu vào thôn bằng sức mạnh không đâu địch nổi.

Vài dị năng giả ở thôn Cẩu Vĩ thấy đã thất thủ, liền quay đầu bỏ chạy.

Kỹ thuật bắn súng của Lão Phạm cực kỳ chuẩn, hắn quăng súng máy đi, rút súng lục bắn vào đầu một dị năng giả hệ mộc!

Dị năng giả hệ mộc theo bản năng cầu sinh kéo lấy đồng bọn bên cạnh, đồng bọn không trốn kịp, bị Lão Phạm cho ăn đạn.

Lão Phạm không dám tiếp tục kéo dài thời gian, hắn vẫn nhớ rõ nhiệm vụ của mình là ngăn chặn giao lộ phía tây, vội vàng lên xe phóng đi. Thôn Cẩu Vĩ nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, trên cả đoạn đường thẳng dẫn đến giao lộ phía tây, dị năng giả hệ thổ trên xe không ngừng bố trí chướng ngại vật để kiềm chân người trong thôn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!