Chương 19: (Vô Đề)

Văn Vũ suy nghĩ đến khả năng có thể nhổ một sợi tóc từ trên đầu Ứng Thần, cười không nói nên lời.

Cậu nín thở, cẩn thận cảm nhận sự thay đổi của hơi thở xung quanh.

Linh hồn hẳn vẫn còn ở đây.

Nó tựa hồ vô cùng yếu ớt, yếu đến mức ngay cả hình thái phiêu du cũng không có.

Thiếu niên ngồi xuống bên cạnh bồn hoa, lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại cho Hoàng Hạ, nói:

"Có một linh hồn nữ sinh xung quanh bồn hoa trường tôi, nhưng rất yếu, hầu như không nhận ra sự tồn tại của cô ấy, ông có biết như thế này là thế nào không?"

"Trường học của cậu? Ta chưa bao giờ nghe nói về sự kiện thần quái nào trong trường cậu cả.

"

Hoàng Hạ suy nghĩ một chút, nói: "Có lẽ chỉ là một linh hồn nhỏ sót chút tàn niệm vô hại.

Mặc kệ nó cũng không sao, nhưng xua tán nó cũng coi như giải thoát cho nó."

Nếu có thể giải thoát cho linh hồn nữ sinh, còn có thể tìm lại chút ký ức của mình.

Văn Vũ sờ tấm bùa vàng trong túi quần, nói: "Tôi không phát hiện được nó cụ thể ở đâu, có thể tiêu tán nó không? "

Hoàng Hạ: "Cái này không được, bùa vàng nếu không tìm được mục tiêu muốn trừ bỏ thì hoàn toàn vô dụng, như vậy đi, ngày mai ta đi qua chỗ cậu xem"

"Được, vậy ngày mai"

Văn Vũ cầm điện thoại di động nói một nửa, đột nhiên nhìn thấy giáo chủ nhiệm vừa rồi rời đi lại trở về.

Còn mắng cậu: "Văn Vũ! Lại đây! "

"Không phải nói tìm đồ sao? Tại sao vẫn còn nghịch điện thoại ở đây! Giao điện thoại di động ra đây!"

Văn Vũ cả kinh, vội vàng tắt điện thoại di động: "Thầy, em có việc gấp cần liên lạc với người ta.

"

Giáo viên chủ nhiệm lạnh mặt: "Gấp làm sao, có gấp bằng thi đại học không? "

"Nhà trường nói bao nhiêu lần không được mang theo điện thoại di động, nhất là các em thí sinh lớp 12.

Em thì hay rồi, ngồi ở ngay dưới toà nhà giảng dạy quang minh chính đại chơi! Em để cho các bạn học khác đang vùi đầu trong phòng học nhìn thấy sẽ nghĩ như thế nào!"

"Giao điện thoại đây! Ngoài ra hôm nay viết kiểm điểm một ngàn từ cho tôi.

"

Trường học quả thật có quy định không thể cầm điện thoại di động, nhưng bình thường cậu nhận đơn hàng kiếm tiền sinh hoạt đều cần liên hệ với Từ Thành, không mang theo thì không được.

Hơn nữa, hiện tại lại phải giữ liên lạc với Hoàng Hạ.

Càng không thể bỏ điện thoại.

Thiếu niên thử nhận sai: "Thầy ơi, em chỉ có một lần như vậy, về sau sẽ không cầm theo điện thoại nữa, được không ạ? "

"Không được, đưa đây!"

Giáo viên chủ nhiệm không có tình cảm chút nào: "Quy tắc chính là quy tắc, em cũng không thể ngoại lệ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!