Chương 5: (Vô Đề)

Xương Đông trở về khách sạn trước.

Hai ngày nay, đầu óc anh đã bình tĩnh trở lại, không vội vàng đến báo tin cho Diệp Lưu Tây: Là cô ta ngàn dặm xa xôi đến Tây An, thậm chí xem 3 vở kịch múa rối bóng anh diễn, mang theo cả cuốn tạp chí có vụ "bê bối " của anh, cất giữ một tấm ảnh quỷ dị của Khổng Ương.

Cô ta nhất định cũng có việc nhờ tới anh, chỉ có điều cố làm ra vẻ huyền bí. Anh không muốn bị người ta dắt mũi. Cũng đã qua hai năm rồi, chuyện thu nhặt thi thể không phải tranh thủ từng giây từng phút nữa.

Lúc mở cửa phòng , nhìn thấy dưới khe cửa có nhét vào một tấm card phục vụ "tình dục" nhỏ, anh khom người thuận tay nhặt lên ném vào thùng rác .

Cách giờ đi ngủ còn sớm, Xương Đông mở rương rối , lấy ra một miếng da bò đã đánh bóng khắc hình rối con người.

Đục bày cả một bàn, lưỡi dao đục các kiểu cần dùng đến sáng loáng : tròn, bán nguyệt, hoa mai, chữ nhân, hình cầu, đưa lưỡi dao lên miếng da, khúc hát của vẻ mặt ấy như thể vang lên bên tai .

Liễu Diệp Mi, mắt hạnh, môi đào nho nhỏ ….

Nghe nói múa rối bóng vốn từ đời Hán, Hán Võ Đế nhớ thương sủng phi đã mất là Lí phu nhân, thế là thuật sĩ lập đàn "gọi hồn ". Buổi tối thắp nến, bố trí rèm vải, Hán Vũ Đế chỉ có thể ngồi trong rèm xem, nhìn thấy bóng hình giống như Lí phu nhân cùng với ánh nến đung đưa chiếu lên tấm rèm vải .

Truyền tới nhân gian, chính là rối bóng.

Lí phu nhân chết rồi, Hán Vũ Đế chết rồi, thuật sĩ chết rồi, rối bóng vẫn còn sống, luôn sống đến tận bây giờ.

Trên đời này đại đa số vật chất, hữu hình hay vô hình, đều sống lâu hơn con người, cho nên con người thật sự chẳng mạnh mẽ gì.

Khắc rồi khắc, ngón tay Xương Đông lạnh cóng đến nỗi cứng đơ, nơi này nhiệt độ ban đêm tiếp tục giảm xuống, cục nóng máy điều hòa không hoạt động, bật đến mức tối đa cũng chẳng ăn thua, hai tay anh chụm lại đưa tới bên miệng hà hơi , lại xoa xoa, ánh mắt bỗng nhiên rơi vào tấm card phục vụ "tình dục " trong thùng rác .

______Xinh đẹp vậy à, không phải "gà"(5.1) đấy chứ?

(5.1) gà: gái gọi

Xương Đông cúi xuống nhặt tấm card kia lên, ngừng một lát rồi lấy điện thoại ra, ấn theo dãy số để lại phía trên.

Người nhận điện thoại hình như là phục vụ chuyên nghiệp, hỏi :" Tiên sinh muốn kiểu gì ạ ? Loại hơi gầy hay là đầy đặn ? Tinh khiết hay là gợi cảm ? Chúng tôi có thể lọc qua trước một chút , để tránh ngài không vừa ý ạ ."

Xương Đông không rõ Diệp Lưu Tây dáng vẻ gì, cô ta giống như một cây kim lắc lư treo lên, chốc chốc nghiêng trái, chốc chốc sang phải, nhưng đều là giả bộ, không che đậy nổi yêu khí trên người.

Cô nàng được đưa tới tên là Sunny.

Khi nhận điện thoại bàn giao, cô ta đang ở phòng chơi cờ tại khách sạn bên cạnh xem chị em chơi mạt chược, nhấc túi xách lên liền chạy đi .

Vào trong thang máy , rút ra một cái gương nhỏ tô son, nhấp nhấp môi, dặm thêm phấn. Thời gian ra khỏi thang máy đi đến của phòng Xương Đông, cổ áo đã mở hai cúc, để lộ viền ren của chiếc áo ngực màu hồng, lại kéo cái váy da ngắn ….

Cuối cùng bấm chuông cửa, nở một nụ cười chuyên nghiệp ….

Lúc cửa mở, cô ấy sững người trong chốc lát ….

Xương Đông nói :" Vào đi !"

Sunny đi vào trong, ánh mắt lia tới bàn trà phòng khách, một hàng hơn mười cái đục , lưỡi dao đục như thể đang lóe sáng, trong lòng hẫng một cái, càng hoảng hốt.

Cô ta đã quen thấy đủ loại khách hàng bụng to, đầu hói, miệng hôi, gặp được Xương Đông thế này, chẳng hề cảm thấy trúng giải lớn. Đám người đi trước luôn tha thiết dạy bảo: "Loại người trẻ tuổi đẹp trai như vậy, chẳng lẽ thiếu phụ nữ? Cô phải tinh mắt lên, càng như vậy càng biến thái đấy, đẹp trai, trông sạch sẽ u ám, gọi phục vụ lại không vội vàng ham muốn, có chút sở thích đặc biệt đấy…"

Mỗi chi tiết của Xương Đông đều trúng cả. Hơn nữa, đêm khuya, anh ta còn đội một cái mũ bóng chày màu đen ở trong phòng, nửa khuôn mặt che khuất dưới cái bóng của vành mũ.

Sunny nuốt một ngụm nước bọt, mấy ngày trước ông chủ có cho bọn cô xem đĩa, là một bộ phim Hàn Quốc, kể về kẻ biến thái chuyên dụ dỗ rồi giết gái mại dâm, nhắc nhở bọn họ phải đề cao cảnh giác ___ cô ta xem xong, cả tối đó gặp ác mộng, hai ngày này khó tránh khỏi có chút nghi thần nghi quỷ .

Cô ta hơi lúng túng: "Hay là …em đi tắm trước?"

Xương Đông ngồi xuống sô pha, đưa tay rũ những mảnh da vụn sau khi khắc trên miếng da bò :" Qua đêm 300, chỉ nói chuyện không thì sao?"

Đầu óc Sunny xoay chuyển rất nhanh: "Cùng một giá, không tùy tiện đâu, vì đêm nay tới chỗ anh, không nhận được gì thì đừng mong sống nữa ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!