Chương 6: Tam Tam, tôi đã trả lại trái tim cho em, lần này em phải sống thật tốt

8.

Vương Hoãn cứ nằm trên giường bệnh mà không bao giờ tỉnh lại. Hoàn toàn không biết về sự hy sinh của Thời Cố.

Tôi là quỷ, không hiểu được tình cảm của con người. Nhưng không hiểu sao lại cảm thấy vô cùng bi thương. Thậm chí còn có chút ghen tị không thể giải thích nổi… tôi cho rằng cảm xúc này là sự ghen tị của quỷ đối với con người.

"Con người các người thật kỳ lạ." Tôi nhìn Thời Cố đang nghịch lọ thuốc an thần, chuẩn bị thực hiện kế hoạch tự sát của mình, tựa cằm nhìn anh ấy.

"Cho dù Vương Hoãn thật sự là vợ của anh năm xưa, anh cứu cô ấy sống thì có ý nghĩa gì đâu? Anh cũng không thể ở bên cô ấy nữa, chi bằng để cô ấy c.h.ế. t đi, hai người làm đôi tiên đồng ngọc nữ, chẳng phải cũng tốt sao?"

"Cô không muốn tôi c.h.ế. t à?"Thời Cố hỏi tôi: "Nếu tôi chết, cô dẫn linh hồn tôi đi, cũng coi như là thành tích của cô rồi."

Loại thành tích giả dối này, tôi thà không có còn hơn.

Tôi còn chu môi định nói gì đó, ai ngờ Thời Cố đột ngột kéo tôi về phía anh, nằm cạnh anh trên giường.

Tôi giật mình, định đứng dậy, nhưng bị Thời Cố giữ chặt.

"Tôi sắp c.h.ế. t rồi, nằm cạnh tôi đi, ở bên tôi."

"Chưa thấy ai trước khi c.h.ế. t lại có nhiều yêu cầu như anh."

"Tôi không giống ai, tôi là một xác sống mang đầy oán khí trăm năm." Nghe giọng điệu này của anh ấy, có vẻ còn rất tự hào.

Tôi nằm cạnh anh, nhẹ thở ra một hơi.

Tôi, một quỷ sai, cả ngày cúi đầu phục tùng, giờ còn phải hy sinh nhan sắc để nằm cạnh anh. Thời Cố đưa tay ôm eo tôi, tôi cảm thấy không thoải mái, vặn vẹo người một chút: "Đừng có quá đáng thế."

Anh ấy chỉ cười khẽ. Rồi tôi nhìn anh ngửa đầu, cho thuốc vào miệng, uống với nước, từ từ nhắm mắt lại, nhanh chóng rơi vào giấc ngủ.

Cả phòng im lặng.

Hơi thở của Thời Cố đều đặn, tôi biết anh sẽ c.h.ế. t dần c.h.ế. t dần.

Nhìn gương mặt anh khi ngủ, tôi cảm thấy trong lòng rất khó chịu.

Chả trách trong chuyện, Niệm Tiểu Tiên lại yêu Ninh Thái Chân.

Những người đàn ông si tình thế này, thật sự có sức hút.

Tôi khẽ rùng mình, nhân lúc anh không biết, cúi xuống hôn lên đôi môi của Thời Cố.

"Tôi nghe nói tôi giống với Vương Hoãn, cô ấy không c.h.ế. t thì anh không thể làm quỷ phu quỷ thê với cô ấy, chi bằng tôi chịu thiệt, giúp anh thực hiện tâm nguyện."

"Đánh lén tôi hả?" Lời tôi chưa dứt, đột nhiên nghe thấy giọng Thời Cố.

Tôi hoảng hốt suýt nhảy dựng lên: "Anh, anh c.h.ế. t rồi sao? Sao nhanh thế!"

"Để c.h.ế. t nhanh, tôi đổi nước lọc thành thuốc trừ sâu rồi uống cùng thuốc an thần." Anh ấy nhìn tôi: "Cũng may là c.h.ế. t nhanh, không thì đã bị cô lợi dụng mà không biết rồi."

Anh muốn c.h.ế. t đến mức nào mà lại uống hai loại thuốc cùng lúc thế.

Thén kìu cả nhà đã đọc truyện từ nhà dịch Cẩm Mộ Mạt Đào, bấm theo dõi mình để nhận được tbao triện mới nhe:333

"Trước đây anh cũng hôn tôi, tôi, tôi chỉ muốn trả lại cho anh thôi!"

Thời Cố "ừ" một tiếng.

Thái độ gì đây? Không tin tôi sao!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!