Chương 31: (Vô Đề)

Vụ án thứ 1: Định luật con vịt xấu xí.

Đêm khuya, Tư Đồ đậu xe ở khu hơi xa biệt thự, ngồi chờ.

Không lâu sau, Liêu Giang Vũ mặc bộ quần áo màu đen đi tới, leo lên xe, Tử Hi sao rồi?

"Không bị thương. Làm tôi sợ muốn chết, nếu xảy ra chuyện thật, tôi không biết làm sao ăn nói với anh." Nói xong, Tư Đồ lau trán một cái.

Liêu Giang Vũ hít một hơi thật sâu,

"Em ấy nói muốn giúp các cậu, tôi cũng không cản được. Cậu đừng suy nghĩ nhiều, không phải cậu biến Tử Hi thành con mồi, chúng ta không đề phòng Hàn Cương thôi."

Tư Đồ kinh ngạc nhìn Liêu Giang Vũ,

"Sao hôm nay rộng lượng vậy?"

"Mẹ nó, tôi phải ở đây giúp cho cậu, ở bên kia còn phải xin ý kiến của Tử Hi. Tôi làm không tốt thì thành Trư Bát Giới soi gương cmnr! Quỷ già háo sắc cậu bớt nói mấy câu thì chết hả!"

Tư Đồ cười, vỗ nhẹ vai hắn,

"Anh về với Tử Hi đi."

"Cậu cẩn thận đó, bên trong có nhiều người lắm."

"Đây không phải trò chơi nhiều người, trong lòng tôi rõ."

Nói xong, Liêu Giang Vũ xuống xe, rất nhanh đã biến mất trong màn đêm.

Tư Đồ đi bộ chừng mười phút thì tới trước cửa biệt thự.

Không đợi hắn nhấn chuông, phía sau đã có họng súng chỉa vào lưng.

Mày tới đây làm gì? Người phụ trách tuần tra ban đêm hỏi.

"Nói với ông ta, người đang trong tay tôi."

Người nọ trầm mặc mười giây, lấy điện thoại ra nói mấy câu tiếng Anh.

Sau đó nói với Tư Đồ, Giơ tay lên.

Tư Đồ ngoan ngoãn giơ tay lên, người phía sau lục soát hắn, chắc chắn không có gì bất thường mới mở cửa biệt thự.

Chủ nhà đang ngồi ở phòng khách, Hàn Cương yên vị trên sô pha, cười như không cười nhìn Tư Đồ,

"Lại gặp rồi, Tư Đồ tiên sinh."

"Tôi không rảnh để đi xem ông làm gì, ông cũng đừng ở không đi trêu chọc bạn của tôi."

Cơ mặt Hàn Cương hơi giật giật, nhưng cũng mau chóng trở về bình thường,

"Ta thật không tưởng tượng nổi, tại sao đặc công lại ra mặt?"

"Thế nào, sợ rồi? Nói thật với ông, đặc công không ghim ông, chỉ là cấp trên của họ có quan hệ với tôi. Sao hả, không dọn được luật sư của tôi thì đụng vào người bên cạnh hắn?"

"Vị luật sư của cậu đúng là không đơn giản, ta lại không may gây tai nạn chết người, phải nghĩ cách cái đã."

"Đừng nói nhảm nữa Hàn Cương, người của ông bị bắt rồi, chẳng khác nào bại lộ nơi ẩn nấp của ông. Muốn gặp cảnh sát địa phương một lần hay gặp cảnh sát quốc tế?"

Hàn Cương cười nhạt với lời uy hiếp của Tư Đồ,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!