Vụ án thứ 1: Định luật con vịt xấu xí.
Tư Đồ ôm tâm trạng thấp thỏm bất an leo lên xe, cô gái kia vẫn lén quan sát chàng đẹp trai này.
Trong lòng cô biết hắn không để cô vào mắt, lúc hắn nhìn cô chẳng có một chút ý tứ gì, đúng là không thể hiểu nổi người này rốt cuộc muốn gì, nhưng nói đi cũng phải nói lại, nếu tìm một người thế này làm người yêu thì chẳng phải sẽ mệt chết sao, có bao nhiêu người muốn cướp chứ?
Trong lúc cô gái suy nghĩ lung tung, Tư Đồ đã dừng xe trước cửa nhà Liêu Giang Vũ.
Liêu Giang Vũ ở trong phòng đang điều tra mấy số điện thoại, lúc nhìn thấy Tư Đồ dẫn một cô gái tới, liền nói,
"Cậu dám ngoại tình sau lưng Lâm Diêu?"
"Bớt nói giùm đi. Cô gái này là nhân chứng quan trọng, mau cho cổ xem băng ghi hình trong thang máy hôm đó đi."
Liêu Giang Vũ mặt không đổi sắc nhìn cô gái, đối phương có chút lúng túng nhìn hắn cười cười, kết quả luật sư đại nhân lại bắn một phát vào trái tim bé nhỏ của cô,
"Cô to gan thật, dám đi theo một người đàn ông xa lạ tới đây."
Lúc này cô mới ý thức được vấn đề quan trọng này!
Chỉ nói vài từ ngắn ngủi, Liêu Giang Vũ liền mở laptop, mở đoạn băng ghi hình trong thang máy vào hôm Lộ Tiểu Yến bị giết.
Tư Đồ ngồi bên cạnh chỉ huy, nói dừng, hình ảnh lập tức đứng lại.
Tư Đồ chỉ vào mặt cô gái cao ráo,
"Làm phiền cô xem kỹ, chiều ngày 26, người cô nhìn thấy có phải người này không?"
Cô gái nhìn rất lâu, không biết nên lắc đầu hay gật đầu mới được, chỉ có thể nói,
"Vóc người thì giống nhưng tôi không nhìn thấy mặt cô ta."
Tư Đồ mặt mày ủ rũ, nhìn cô gái trong màn hình đội chiếc nón rộng vành, che cả khuôn mặt.
Nếu không nhìn rõ mặt, vậy thì nhìn cái khác! Tư Đồ nhờ Liêu Giang Vũ cắt hình ra, sửa lại đôi chút, phóng to phần cổ và vai, rất nhanh mọi người nhìn thấy trên chiếc áo đầm có mấy cọng tóc vàng rũ xuống, cô gái lập tức lớn tiếng kêu,
"Chính là màu tóc này, tôi chắc chắn nhận ra!"
Lòng Tư Đồ rối tung, trên mặt lộ vẻ hưng phấn khó kiềm chế.
Hắn gần như rất gấp gáp nói với Liêu Giang Vũ,
"Lấy hình ba kẻ tình nghi chuyển sang màu tóc vàng, mắt cũng phải đổi sang màu xanh nhạt xem thử."
Liêu Giang Vũ lúc làm việc không hề lười biếng, hắn không nói lời nào mà bắt đầu làm theo lời của Tư Đồ, rất nhanh hình ảnh cô gái tóc vàng mắt xanh xuất hiện.
"Chính là cổ, buổi chiều ngày 26, người tôi nhìn thấy đi ra khỏi phòng 503 chính là cô ta!" Cô gái chỉ vào màn hình, hưng phấn nói.
Tư Đồ rốt cuộc cũng lộ ra nụ cười, thấp giọng nói, Tiffany.
Cô gái nhẹ nhàng từ chối lời đưa về nhà của Tư Đồ, nhưng nói thế nào cũng không được, Tư Đồ nhét xấp tiền vào tay cô.
Cô gái cám ơn hắn sau đó lên taxi về nhà.
Liêu Giang Vũ nhìn tấm ảnh mình ghép ra, nghĩ cỡ nào cũng không thông, thấy Tư Đồ quay lại, liền hỏi,
"Sao lại là cảnh sát quốc tế?"
Tư Đồ im lặng, ngồi xuống rút điếu thuốc, hít một hơi thật sâu,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!