Chương 16: (Vô Đề)

Vụ án thứ 1: Định luật con vịt xấu xí.

Đường Sóc bước nhanh chân đuổi theo Lâm Diêu, không ngừng hỏi,

"Lâm ca, có phải anh nghi ngờ anh Tư Đồ nói dối không?" Không phải không có khả năng này, với đầu óc của Tư Đồ thì không biết chừng cũng có chuyện này xảy ra.

"Không, anh không phải ý này.

Bản thân Tư Đồ không nói dối gì anh, lúc nãy anh suy nghĩ cẩn thận, chỉ sợ Tư Đồ còn chưa để ý mình đi sai hướng.

Hắn bắt đầu điều tra theo hướng của Hàn Cương, cho nên hắn mới tìm tới Hà Thanh Thanh.

Mà Hà Thanh Thanh vừa chết, chúng ta đã rất tự nhiên liên tưởng tới Hàn Cương giết người diệt khẩu.

Cứ như vậy, đường đi của chúng ta cũng đi theo Tư Đồ.

Điều tra Hàn Cương không sai, nhưng đường đi thì uổng phí.

"Nói tới đây, Lâm Diêu dừng chân, tự nhủ,"Tư Đồ bị lợi dụng.Bị lợi dụng?

Ai có thể lợi dụng ảnh chứ? Với lại anh Tư Đồ không nhận ra sao?

"Đường Sóc không tin vào suy đoán của Lâm Diêu lắm, một hơi nói ra mấy vấn đề."Đây chỉ là một giả thuyết.

Có lẽ, sự việc cũng không phức tạp như chúng ta nghĩ, chúng ta suýt nữa bị manh mối của Tư Đồ dẫn sai đường, có thể là một sự trùng khớp, hoặc có ai đó gây khó dễ không chừng.

Cho dù Tư Đồ bây giờ vẫn chưa nhận ra, anh tin, hắn sẽ mau chóng nhận rõ lập trường của mình.

Mà khi đó, hắn sẽ rớt xuống vị trí cuối cùng.Tình huống không lạc quan?Phải xem em phân tích từ hướng nào.

Tư Đồ không phải tay mơ, muốn lợi dụng một tên bi3n thái cực phẩm, không có trọng lượng thì không làm được.Nói chính xác là, một ngày anh Tư Đồ nhận ra mình bị gạt sẽ liều lĩnh phản kích?Không.

Hắn không phải loại người xung động.

Cách làm của hắn hung ác hơn bất kì phương pháp nào, nếu không sao lại nói hắn là tên bi3n thái chứ?

"Đường Sóc gật đầu, vô cùng tán thành với cách đánh giá của Lâm Diêu về phương diện công việc của Tư Đồ. Sau đó lại hỏi,"Vậy cá cược giữa anh và Tư Đồ thì sao?Lâm Diêu cười nói,Chưa tới phút cuối cùng, tụi anh không ai nắm chắc phần thắng trong tay."

Nói tới đây bọn họ đã tới trước phòng nghỉ ngơi.

Cảnh viên phụ trách canh gác gật đầu chào, giúp mở cửa phòng.

Căn cứ theo lời nghị luận của mấy người nhiều chuyện xung quanh, Lâm Diêu biết, người phát hiện thi thể của Hà Thanh Thanh là một nhân viên của ban tổ chức, tên là Ngô Hải Yến.

Lâm Diêu lo sẽ hù sợ cô ta, vào phòng rồi vẫn đang trốn trong phòng thay đồ nghe trộm.

Đường Sóc đi tới, cố ý hỏi lại mấy câu hỏi quan trọng.

"Làm phiền chị một lần nữa nói lại, chị phát hiện thi thể vào lúc nào, ở đâu?"

"Lúc đó khoảng 19:00, bởi vì có thí sinh bị trặc chân, tôi phải nói với đội trưởng Hà một tiếng rồi đưa thí sinh đi bệnh viện.

Bởi vì khoảng 17:00, tôi thấy đội trưởng Hà và một cảnh sát vào phòng nghỉ vẫn chưa đi ra, cho nên cứ nghĩ bọn họ ở đây, liền qua tìm.

Lúc đó tôi gõ cửa cả buổi cũng không có ai đáp, nên nghĩ chắc bọn họ đi rồi, sau đó tôi thấy cửa phòng thay quần áo mở, nên vào xem.

Kết quả thấy đội trưởng Hà nằm dưới đất, anh cảnh sát kia cũng vậy.Sau đó thì sao, chị làm gì?Tôi thấy trên ngực đội trưởng Hà bị cắm con dao, liền thử mạch đập, lúc đó chị ấy chết rồi.

Tôi rất sợ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!