Chương 46: Ác đấu nơi Uyển thành

Trương Tế có một đứa con trai, nhưng đã chết trận chỉ còn lại một đứa cháu, chính là thiếu niên có làn da màu đồng tên là Trương Tín.

Còn bản thân Trương Tú có hai đứa con trai.

Trưởng tử của y tên là Trương Tuyền, thứ tử là Trương Tô cùng với Trương Tín được gọi là tam hổ Trương môn. Cả ba đều có võ nghệ cao cường, dũng mãnh thiện chiến.

Tào Tháo phát binh tới quận Nam Dương, Giả Hủ cho rằng Trương Tú không thể là địch, vì vậy mới phái người tới xin hàng Tào Tháo. Tào Tháo cũng hy vọng không phải tốn sức vì vậy đồng ý cho Trương Tú hàng.

Y lại lệnh cho người em cùng họ của mình là Tào Hồng thủ Bác Vọng, đại tướng quân Vu Cấm và Hạ Hầu Đôn đóng quân dọc theo bờ Đông của Dục Thủy.

Còn Tào Tháo thì dẫn con cả là Tào Ngang, thứ tử Tào Phi và đứa cháu là Tào An Dân cùng với ái tướng tâm phúc là Hiệu Úy Điển Vi qua sông vào tiếp nhận Uyển thành. Cả hai bên đều không muốn đánh nhau nên chỉ tiếp nhận là xong.

Có điều sau khi Trương Tú đầu hàng cần phải nhượng lại Uyển thành cho quân tào tiếp quản.

Đây cũng không phải là chuyện một sớm một chiều cho nên Tào Tháo tạm thời đóng quân ở bên ngoài Uyển thành, đợi Trương Tú đổi quân.

Có câu ăn no ấm cật, dậm dật cả đêm...

Không phải đánh nhau, Tào Tháo vốn tính hiếu sắc lại ở cả ngày trong đại doanh không có việc gì vì vậy mà cho người ra ngoài tìm gái để giải khuây.

Đứa cháu của y là Tào An Dân tìm tới cho y một thiếu nữ có nhan sắc. Tào Tháo nhìn thấy liền thích thú, giữ nàng lại trong trướng, vui vầy ngày đêm. Nhưng y không ngờ người đó lại là góa phụ của Trương Tế, cũng là thím của Trương Tú.

Tào Tháo thắng có tìm gái cũng chẳng vấn đề gì, nhưng y lại ngông nghênh đưa thím của Trương Tú vào trong trướng hành lạc thì mặt mũi của Trương Tú biết để đi đâu?

Cho nên Trương Tú liền gọi ba đứa con cháu tới để bàn việc này.

Tam hổ họ Trương vốn là những người thích tranh đấu làm sao có thể chịu nổi chuyện này?

Đặc biệt là Trương Tín... Trâu thị là góa phụ của Trương Tế, mặc dù không phải là thân tổ mẫu của y nhưng trên danh nghĩa vẫn là tổ mẫu. Tào Tháo ở ngoài Uyển thành chiếm lấy tổ mẫu của y, một khi tin này lan ra thì Trương Tín còn mặt mũi nào để gặp người khác?

Cho nên phản ứng của y là mạnh nhất.

Nhưng Trương Tú vẫn có chút do dự.

Dù sao thì Tào Tháo cũng thừa lệnh vua, sai khiến chư hầu. Y vừa mới đầu hàng Tào Tháo, bây giờ đã làm phản thì chẳng phải bị người ta nói là người có lòng dạ tráo trở hay sao?

Cái thanh danh này y không dám nhận.

Lữ Bố chính là vết xe đổ ngay trước mắt. Tuy rằng gã còn được gọi là Hao Hổ nhưng cho dù ai nhắc tới thì cũng với vẻ khinh thường.

- Phụ thân!

Người nói xem phải như thế nào? Chẳng lẽ chúng ta phải chịu nhịn để cho Tào tặc muốn làm gì ở Uyển thành thì làm hay sao? Phụ thân! Người thường dạy con là đại trượng phu phải đội trời đạp đất. Chúng ta tuy nói không quan trọng nhưng cũng không phải miếng thịt bò mà người ta muốn xẻo thì xẻo.

Cho dù trở mặt cũng chưa chắc thất bại.

Một bên là sống nhục còn một bên là chết vinh.

Trương Tú do dự không biết nên làm thế nào cho phải.

- Thúc phụ! Nếu không quyết định được thì tại sao không mời quân sư tới bàn luận?

- Trương Tín hiến kế.

Trương Tú lặng đi một chút liền nghĩ thông suốt.

Đúng vậy! Những chuyện như thế này nên bàn luận với quân sư. Có thể quân sư sẽ có chủ ý, khiến cho ta không phải lo lắng. truyện được lấy tại

Lập tức Trương Tú cho người tới mời Giả Hủ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!