Chương 42: (Vô Đề)

Khi ở Tắc Châu, hai vợ chồng Kiêu Vương luôn chung phòng, chung giường, không hề tách rời. Vì vậy, trở về vương phủ, họ tự nhiên không phân phòng, phân viện như kiếp trước.

Không chút nghi ngờ, Ôn Nhuyễn cùng Kiêu Vương trở về phòng cũ của hắn, sai người chuyển hành lý vào rồi mới ra ngoài.

Kiêu Vương giả bệnh, không tiện ra ngoài, nên ở lại trong phòng.

Hắn nghĩ vương phi chỉ đi tiễn người, nhưng đợi nửa ngày không thấy nàng trở lại, liền gọi nha hoàn bên ngoài vào hỏi hành tung của nàng.

"Vương phi đang nói chuyện với Triệu thái y, bảo nô tỳ nhắn rằng nửa ngày nữa mới về."

Phương Trường Đình khẽ nhíu mày. Hắn đâu thật sự bị thương, ngay cả vết thương cũ cũng đã lành được bảy tám phần trong nửa năm qua. Nàng tìm Triệu thái y làm gì?

Đợi mãi không thấy Ôn Nhuyễn về, hắn càng nhíu mày. Nàng nói gì với Triệu thái y mà lâu đến vậy?

Hết kiên nhẫn, hắn sai người đi tìm.

Ôn Nhuyễn không nói lâu với Triệu thái y, chỉ là khi chuẩn bị về phòng thì bị chặn đường.

Người chặn đường là một bà tử và bảy tám nô bộc trong Kiêu Vương phủ.

Ôn Nhuyễn liếc mắt đã nhận ra, đây đều là những kẻ từng gây khó dễ cho nàng ở kiếp trước, cuối cùng bị nàng bán đi.

Kiêu Vương phủ được xây dựng vài tháng trước khi nàng và Kiêu Vương thành hôn. Đa số nô bộc trong phủ là từ trong cung phân phối ra, và khó tránh có vài kẻ mắt cao hơn đầu.

Thái hậu xưa nay yêu thương Kiêu Vương, nên phái một người cũ bên cạnh đến chăm sóc cuộc sống hàng ngày của hắn. Người đó chính là bà tử Hứa ma ma đang quỳ trước mặt Ôn Nhuyễn.

Đều là người cũ của Thái hậu, sao Thôi ma ma hầu hạ lại tận tâm, không lộ hỉ nộ, còn Hứa ma ma từ ngày đầu Ôn Nhuyễn gả vào phủ đã khinh thường nàng, Kiêu Vương phi.

Nàng thật muốn đổi Thôi ma ma về, đuổi Hứa ma ma đi.

Thôi ma ma vừa rời đi, nàng đã thấy nhớ bà.

Hứa ma ma tự cho mình là người thân cận của Thái hậu, cảm thấy có chút phân lượng, nên giữ giá cao.

Hơn nữa, bà ta cho rằng Ôn Nhuyễn, một đích nữ tầm thường của Bá Tước phủ, không xứng với Kiêu Vương. Không biết Hứa ma ma nghĩ gì mà lại nói với người khác rằng nàng cố ý ngã xuống nước trước mặt Kiêu Vương, khiến hắn cứu nàng, rồi thuận thế bám lấy hắn. Bà ta còn nói nếu Thái hậu và Kiêu Vương biết được, nàng chắc chắn không có kết cục tốt.

Hứa ma ma tâm tư sâu sắc, đúng là đã đoán trúng Ôn Nhuyễn từng dùng mưu mẹo, nhưng bà ta không dám nói ra. Ở kiếp trước, Ôn Nhuyễn cũng giấu kín lần duy nhất dùng mưu với Kiêu Vương cho đến khi chết.

Kiếp trước, cả Kim Đô biết nàng và Kiêu Vương chỉ là phu thê hữu danh vô thực, nên trong phủ tự nhiên có nô bộc khinh thường nàng. Có người ngấm ngầm coi thường, nhưng có kẻ to gan công khai khinh miệt.

Không khéo, Hứa ma ma là loại to gan, công khai khinh thường nàng. Khi Kiêu Vương rời Kim Đô vài tháng, chưa có tin dữ, Hứa ma ma đã ngầm xúi giục nô bộc chống đối nàng.

Giờ thấy nàng và điện hạ cùng trở về, còn ân ái, có lẽ bà ta sợ bị tính sổ, nên vội vàng nhận sai.

Ôn Nhuyễn giả vờ kinh ngạc: "Hứa ma ma, các ngươi làm gì vậy?"

Hứa ma ma cúi đầu thấp, ra vẻ thành khẩn: "Lão nô có tội, xin vương phi giáng tội."

"Hứa ma ma có tội gì? Chẳng qua chỉ là nhìn ta bằng ánh mắt khinh thường, không tính là tội lớn. Ngươi làm vậy chẳng lẽ muốn ta thành ác chủ ức h.i.ế. p nô bộc?"

Nghe vậy, Hứa ma ma nghẹn một ngụm m.á. u trong cổ họng, không phun ra được cũng chẳng nuốt xuống nổi.

Chỉ là nhìn bằng ánh mắt khinh thường, không tính tội lớn!?

Nói thẳng thừng như vậy, đủ để gán cho bà ta tội khinh nhờn hoàng thân!

Trước đây, vì là người thân cận của Thái hậu, lại thấy Kiêu Vương phi tâm tư bất chính, không được sủng ái, bà ta sinh lòng khinh thường, hầu hạ qua loa, thiếu tôn trọng.

Nhưng ai ngờ, vài tháng qua, dù Kiêu Vương phi không ở Kim Đô, mỗi lần bà ta vào cung gặp Thái hậu, Thái hậu đều khen nàng không ngớt. Giờ Kiêu Vương trở lại, dù chưa thấy hai người ở chung, nhưng nghe người hầu theo về Kim Đô nói rằng phu thê họ cực kỳ ân ái. Nếu bà ta không nhanh chóng nhận sai, e rằng đêm nay ở vương phủ cũng chẳng có ngày lành.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!