Edit: Miên Viễn, AQY
Beta: Maria
-
17
Tôi không định rời đi cùng với đội cứu viện.
Là một người sắp chết, không cần thiết lãng phí cơ hội sống tiếp.
Buổi chiều, bên ngoài vang lên tiếng ống giảm thanh và xe tải lái đến.
Chỉ qua vài phút đồng hồ, bên ngoài đỗ mười chiếc xe tải quân dụng!
Một chiếc xe có thể chứa ít nhất được trên dưới trăm người.
Các bạn học nhìn thấy xe đến, không ít người mừng đến phát khóc, vui mừng vì mình được cứu rồi.
Bọn họ giành nhau chen lấn muốn nhanh chóng lên xe.
Tôi lại lặng lẽ lùi về một góc khuất.
Tôi đang muốn trốn đi thì đột nhiên tay bị ai đó nắm lấy.
Tôi quay đầu thì nhìn thấy Hạ Phong Trạch.
"Đi thôi, cùng nhau đến căn cứ. Tin tôi đi, tận thế sẽ nhanh chóng kết thúc thôi."
Tôi: "???"
18
Tôi bị Hạ Phong Trạch kéo lên xe.
Hai tiếng sau.
Lúc tôi nhìn thấy tường cao vững chãi của căn cứ, mắt chữ A mồm chữ O.
Đây mới chỉ là ngày thứ tư bùng phát zombie thôi mà.
Có lẽ là nhìn ra tôi nghi ngờ nên Hạ Phong Trạch lặng lẽ nói với tôi.
Thật ra từ hai tháng trước bên trên đã nhận ra được nguy cơ tận thế nên có chuẩn bị trước, cần phải hạ tổn thất xuống đến mức thấp nhất.
Tôi rất cảm khái, quả nhiên là trời có sập xuống thì vẫn có cái khác chống đỡ!
Trước khi vào căn cứ phải đăng ký thông tin cá nhân.
Tôi kinh ngạc là còn có mục chọn vào có dị năng hay không.
Lại nói, tôi vẫn chưa từng thấy người khác dùng dị năng đánh zombie đâu đó!
19
Đăng ký thông tin xong lại cách ly bốn tiếng.
Trong lúc đó, tôi có nghe thấy bên khu cách ly khác có người đột nhiên biến thành zombie, suýt chút nữa đã mất khống chế.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!