Chương 11: (Vô Đề)

Ta vẫn ẩn mình trên xà nhà, chỉ nghe Hoàng đế đáp:

"Trẫm là Hoàng đế, phi tần trong mắt ta đều như nhau."

Hoàng đế thở dài:

"Ngươi làm hoàng đế rồi cũng sẽ giống trẫm, tình cảm nhi nữ không thể sánh bằng cơ nghiệp giang sơn, kẻ nắm quyền trong lòng chỉ có lợi ích."

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!

📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

Viên Thống còn muốn tranh luận điều gì đó, nhưng cuối cùng chỉ là vô ích.

Ta thấy Viên Thống ra hiệu, ý bảo ta hành động.

Ta lộn người từ xà nhà xuống, con d.a. o găm bên hông đ.â. m về phía hai người bên dưới.

Mục tiêu không phải Hoàng đế, mà là cả Viên Thống và Hoàng đế.

16

Ta đ.â. m mỗi người một nhát, lưỡi d.a. o cắm sâu vào cổ họng.

Khi rút ra, m.á. u từ vết thương trên cổ họ b.ắ. n vọt như bão tố ra, m.á. u đen văng tung tóe đầy mặt ta.

Viên Thống trợn tròn mắt nhìn ta không tin nổi, tay bụm lấy cổ cố ngăn m.á. u chảy từ vết thương.

Nhưng chỉ là vô ích, hắn ta sắp c.h.ế. t rồi.

Viên Thống giơ tay còn lại về phía ta, giọng đứt quãng:

"Diệp Tố Ngôn! Ngươi... phản bội... ta..."

Ta mân mê con d.a. o găm trong tay, đá vào người Viên Thống hai cái:

"Từ nhỏ mẫu thân đã dạy ta phòng tránh nam nhân cặn bã, không được nhặt nam nhân ngoài đường, ngươi là thứ rác rưỡi từ cống rãnh, tất nhiên cũng không thể nhặt."

Nam nhân cặn bã trên đời đều giống nhau.

Hôm nay ta g.i.ế. c Hoàng đế, ngay lập tức sẽ bị hắn ta bắt và xử như kẻ phản nghịch.

Hắn ta sớm đã biết ta có liên quan đến người xuyên không, những mưu kế trong tay người xuyên không là mối đe dọa với quyền lực hoàng gia.

Chỉ là thấy ta trung thành tuyệt đối lại không có nhà mẹ đẻ chống đỡ, đợi ta giúp hắn ta dọn sạch trở ngại rồi mới g.i.ế. c ta.

Đến lúc đó, hắn ta sẽ có thiên hạ, lại có vô số mỹ nhân.

Hổ phụ không sinh ra khuyển tử, phụ thân tồi không sinh nhi tử tốt.

Vở kịch vừa rồi diễn cùng phụ hoàng, hắn ta cũng chỉ là muốn khơi gợi lòng đồng cảm của ta, để ta hạ độc thủ với Hoàng đế mà thôi.

Ta ngồi xổm bên cạnh Thái tử, nhíu mày hỏi hắn ta:

"Từ khi nào ngươi phát hiện ta khác với những người khác?"

Ta tự nhận đã giấu rất kỹ, những tư tưởng mẫu thân dạy ta, ta không hề để lộ nửa lời.

Thậm chí còn ủng hộ việc hắn ta nạp tam thê tứ thiếp, ta còn làm thiếp của hắn ta.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!