Chương 16: (Vô Đề)

Tôi và Bạch Trạm ở bên nhau.

Tin này lập tức truyền khắp trường học.

Mà nguyên nhân là vì… Bạch Trạm đăng một bài đăng.

Ảnh là cảnh tôi và anh nắm tay nhau, và một tấm chúng tôi ngồi kề vai tự sướng, caption chỉ có hai chữ, lại làm bùng nổ trang cá nhân.

"Của tôi."

Có người nói đây là lần đầu tiên Bạch Trạm công khai bạn gái trên trang cá nhân.

Mà với kết quả giữa chúng tôi, mọi người có vẻ rất hứng thú, bài viết trên diễn đàn sục sôi, còn ầm ĩ hơn lúc bình chọn top 3 trap girl.

Nhất là dưới bình luận trước đó của Bạch Trạm.

Trong phần bình luận có đủ thể loại, có người điên cuồng đẩy thuyền, có người lại nói là tiếc cho Bạch Trạm, bởi vì gần như là anh bị tôi trap, anh trai nhà họ sẽ bị tôi cắm sừng.

Cũng có người "nhắc nhở" tôi, nói trắng ra là Bạch Trạm không phải là người thường, dù kinh nghiệm yêu đương của tôi nhiều cũng sẽ bị anh ta chơi đùa không còn lại gì.

Thậm chí có lúc bùng nổ, mong tôi và Bạch Trạm sẽ battle nhau 1 trận.

Thật sự làm quá.

Có một số bình luận do tôi và Bạch Trạm cùng đọc.

Lúc đó chúng tôi đã chơi xong trò chơi, Bạch Trạm dẫn tôi đến một nhà hàng.

Là nhà hàng lẩu cay gần đó nhất.

Thật ra tôi không thích ăn lẩu lắm, vì ăn lẩu rất dễ bay lớp trang điểm.

Nhưng Bạch Trạm lại rất tích cực, anh nói, yêu đương nhất định phải bắt đầu từ một nồi lẩu nóng hổi.

Tôi rót hai ly bia đá, giao một ly cho cho anh: "Nên là, anh đã ăn lẩu với rất nhiều cô rồi à?"

Anh trừng lớn hai mắt, vẻ mặt thành thật: "Cơm tây cơm Trung quán nướng ven đường, cái gì cũng từng ăn, chỉ là chưa cùng ai ăn lẩu."

"Tại sao?"

Bạch Trạm nhấp một ngụm bia, ánh mắt nhìn lên người tôi: "Vì, với anh mà nói, lẩu là nghĩ thầm muốn ăn cùng em."

Tôi cười cười, nâng ly cụng với anh một cái, không nói gì.

Những lời như vậy tôi đã nghe nhiều, dù Bạch Trạm có nói một cách nghiêm túc, cũng không lung lay được tôi.

Hẳn là Bạch Trạm cũng biết, nên anh vẫn chưa nói tiếp, đúng lúc nồi đưa lên, anh bắt đầu gắp đồ ăn.

Nhưng mà không thể không nói, đúng là tôi cảm thấy so với những món ăn khác, ăn lẩu dễ có cảm giác hạnh phúc hơn, nồi nóng hổi, khói bay lượn lờ giữa lông mày người ngồi đối diện, mọi thứ có vẻ dịu dàng hơn nhiều.

Thân là trap boy, gallant cơ bản vẫn phải có, một bữa ăn ngắn ngủi, Bạch Trạm gần như đều phục vụ cho tôi, ăn tôm bóc tôm, uống rượu rót rượu, ngay cả dạ dày ruột non cũng đều được anh dùng muôi vớt, nhiều vô số kể.

Uống vài ba lượt, ăn cơm xong, tôi cầm ly nhấp một ngụm, lẳng lặng nhìn người đối diện.

Bạch Trạm rất hiểu ý con gái, anh lúc nào cũng biết có thể tiến lên trêu chọc, lúc nào đúng lúc lùi lại.

Sẽ không bỏ qua bất cứ cơ hội trêu chọc nào, cũng không lần nào quá giới hạn.

Lúc nào anh cũng có thể đắn đo có chừng mực, làm tất cả đều phù hợp.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!