"Công hội Thiên Lang có 37 người bị thương, 12 người tử vong."
"Công hội Khuynh Thành có 52 người bị thương, 19 người tử vong."
"Công hội Thần Hi có 33 người bị thương, 5 người tử vong."
"Dựa vào thống kê không trọn vẹn, có 278 dân chúng tử vong."
…
Trận chiến kết thúc, thống kê thương vong ra lò, dữ liệu máu me đầm đìa quả thực khiến cho người ta cảm thấy chói mắt.
"May mà có trận phòng ngự cấp S, toàn bộ thành viên của công hội Vĩnh Hằng may mắn sống sót, không một người tổn hại." Giọng Ngô Tĩnh mang theo vui mừng: "Kể cả những người thân của các thợ săn, không thức tỉnh dị năng, chỉ cần đang ở ký túc xá cũng không có chuyện gì."
"Cho nên trước đó mới bảo bọn họ dọn nhà, mau chóng chuyển vào ở trong khu ký túc xá của nhân viên." Vân Lan lẩm bẩm.
"Hội trưởng anh minh." Ngô Tĩnh chân tâm thật ý tán thưởng.
"Cốc cốc cốc." Tiếng gõ cửa vang lên.
Theo tiếng gõ nhìn lại, chỉ thấy cửa phòng mở rộng, Hiểu Sương ngó nghiêng nhìn vào: "Hội trưởng, tôi có một chuyện vô cùng quan trọng muốn bẩm báo với ngài."
"Vậy tớ đi trước nhé." Ngô Tĩnh biết điều cáo lui, lúc chạy ra ngoài còn tiện thể cài cửa lại.
"Có chuyện gì?" Vân Lan hỏi.
Sắc mặt Hiểu Sương nghiêm trọng: "Kết quả bói toán mới nhất nói, có một người rất quan trọng với cô gần đây có thể sẽ rời đi."
Vân Lan căng thẳng trong lòng.
Đối với cô ấy mà nói, người quan trọng chỉ có một người.
Vân Lan không khỏi nóng lòng. Cô miễn cưỡng kiềm chế lại, truy hỏi: "Sao đột nhiên cô lại muốn bói thế?"
Hiểu Sương chuyện đương nhiên nói: "Ngài là hội trưởng. Ngài vận thế tốt, công hội mới có thể phát triển vững vàng."
Vân Lan lại hỏi: "Chỉ là có "khả năng" rời đi thôi đúng không?"
Hiểu Sương suy nghĩ một chút, sửa lại từ ngữ : " Rất có thể."
Vân Lan : " ...."
"Cám ơn đã báo, tôi biết rồi."
Hiểu Sương khom người, lùi ra khỏi phòng.
Mọi người đi hết rồi, Vân Lan không thể kiềm được, bước ra khỏi phòng, thẳng đến nhà bếp.
Thế nhưng mà trong phòng bếp không có một bóng người.
Vân Lan tiện tay ngăn lại một thành viên dò hỏi: "Phó hội trưởng đâu rồi? Hôm nay cậu đã gặp anh ấy chưa?"
Thành viên kia ngoài dự đoán nói: "SÁng sớm hôm nay anh ấy đã đi ra ngoài rồi, anh ấy không báo với ngài sao?"
"Tôi quên mất." Vân Lan áy náy cười cười.
"Hội trưởng, ngài mỗi ngày bận rộn như vậy cần phải chú ý nghỉ ngơi!" Thành viên tha thiết dặn dò.
"Tôi sẽ." Vân Lan cười đồng ý.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!