Edit: Nukaly
Sao anh ta không nghĩ tới chuyện này nhể?
Ý thức được bản thân mình có thể có một đại quân cốt long, Đường Hiên vội vã không nhịn nổi thực sự muốn tìm Đinh Vũ nói chuyện. Trước khi đi anh ta còn không quên dặn dò: "Từ từ thì từ từ đi, nhưng anh nhất định phải đưa cho tui đó!!"
Tiếng bước chân dần dần đi xa.
Ellen quay đầu lại nhìn một cái, không một tiếng động thở dài: "Cái tên ngu này thật dễ dàng hài lòng."
**
Bưng thật dễ dàng hài lòng đang chuẩn bị đi về thì thấy hội trưởng Phó Dương của công hội Thần Hi cấp A đứng ở trong góc tối hành lang, tựa hồ như đang đợi ai đó.
Hai mắt Ellen nhìn thẳng, đi đường thẳng tắp.
Lúc đi thoáng qua nhau, Phó Dương nhẹ nhàng cười nói một câu: "Tôi biết anh thích Vân Lan."
Trong nháy mắt Ellen đổi sắc mặt. Anh dừng bước lại, nhìn về phía Phó Dương, giọng mang cảnh cáo: "Đừng có đùa cợt thái quá."
Phó Dương cảm thấy buồn cười: " Nếu như chỉ là chuyện cười thì anh gấp cái gì? Chỉ có người bị đâm trúng tâm tư mới muốn giấu giếm."
Ellen mím môi, không nói lời nào.
Ý cười trên mặt Phó Dương càng sâu: "Anh nói xem, nếu như tôi nói cho hội trưởng Vân Lan tâm tư này của anh, cô ấy sẽ đối xử với anh như thế nào nhỉ? Sẽ không thay đổi thái độ với anh chứ?"
Giọng điệu của Ellen bình thản : "Cô ấy sẽ không tin."
"Vậy tôi cũng không có tổn thất gì." Phó Dương nhún vai, xoay người, muốn đi về phía trước.
Thân hình Ellen lóe lên, chặn ở trước mặt đối phương: "Anh làm những chuyện này có mục đích gì?"
"Tôi muốn anh." Phó Dương thẳng thắn: "Chỉ cần anh đồng ý rời khỏi công hội Vĩnh Hằng, gia nhập công hội Thần Hi làm việc cho tôi, tôi sẽ thay anh bảo vệ bí mật này."
Ellen gắt gao nhìn chằm chằm Phó Dương, sắc mặt âm trầm: "Anh đang uy hiếp tôi."
"Tôi chỉ đang thật lòng muốn mời anh gia nhập công hội Thần Hi mà thôi." Phó Dương sửa lại : " Ai bảo tôi đã tới đây năm lần rồi mà lần nào anh cũng không chịu đồng ý gặp mặt chứ, vì vậy tôi cũng chỉ có thể ra hạ sách nầy."
Tay phải Ellen nắm chặt, trong bóng tối nổi lên sát cơ.
"Tùy ý sát hại cấp S là trọng tội." Phó Dương cười tủm tỉm bổ sung: "Nếu như anh còn muốn đi cùng với cô ấy thì không thể làm như thế."
Ellen ngóng trông một lát, bỗng nhiên mỉm cười: "Chuyện cười mà thôi, nghe qua liền quên, ai cũng không để ở trong lòng. Mọi người sẽ chỉ cảm thấy trò đùa của hội trưởng Phó Dương quá mức không thú vị."
"Thế à? Anh có chắc, hội trưởng Vân Lan cũng sẽ nghĩ như vậy không?" Phó Dương nhíu mày.
"Sau khi biết vệ sĩ mà mình luôn tin tưởng có tâm tư với mình, sau lưng đã làm nhiều chuyện mờ ám, cô ấy thật sự sẽ không để ý?"
"Ánh mắt nhìn về phía anh, sẽ không thay đổi biến thành chán ghét?"
"Nếu như anh dám đánh cược, vậy chúng ta có thể thử xem, xem xem cô ấy sẽ có phản ứng gì."
Dứt lời, Phó Dương cất bước đi đến căn phòng kia.
"Phó Dương!" Ellen tùy ý để cái khay rơi xuống đất, tay phải hung hăng túm lấy cổ áo Phó Dương, đè anh ta lên tường, ma lực cuồn cuộn trắng trợn không kiêng dè ép xuống.
Phó Dương là thợ săn hệ pháp thuật, giờ phút này đã có chút không thở nổi. Rõ ràng anh ta đã rơi vào thế yếu, lại vẫn như cũ vui sướng mỉm cười.
"Anh"… "Thua" …. "Đã định"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!