Chương 17: fan only

Edit: Nukaly

Lục Thanh Trần không trả lời.

Nhìn thấy các thành viên công hội đều bị thương, còn có người đã hôn mê, anh ấy vô cùng tức giận, một tay rút kiếm ra, lập tức muốn lao về phía BOSS.

Ellen nắm lấy cổ áo sau của anh ấy: "Anh đừng làm loạn thêm nữa."

Lục Thanh Trần: " ...."

Anh chỉ hơi chút do dự, Ellen đã lao ra, ánh lửa đầy trời.

Lục Thanh Trần đành phải xoay người ra chăm sóc người bệnh.

"Bọn họ trúng độc rồi!" Sở Chiếu Thanh lo lắng nói.

Vân Lan nhìn vào trong sơn động một chút, phát hiện bên trong có cỏ lưỡi rắn, ngay tại chỗ chế tác thuốc giải độc.

Sau khi làm xong cô lần lượt đút cho Mạnh Từ và Lý Dung xuống, không tới một phút, sắc mặt hai người đã chuyển biến tốt lên, sau đó mê muội ngủ thiếp đi.

"Đây là thuốc hồi phục." Vân Lan đưa cho Sở Chiếu Thanh một bình, sau đó lại đưa cho Gia Nghiên ở bên cạnh một bình.

Gia Nghiên cố sức mở mắt ra: "Cô là?"

Vân Lan: "Hội trưởng Vân Lan của công hội Vĩnh Hằng Vân Lan, được mời đến giúp đỡ."

"Là em sao…" Nghe thấy cái tên kia, Gia Nghiên đột nhiên mỉm cười: "Thật là lợi hại. Khó trách thằng nhóc Lục Thanh Trần kia lại sùng bái em tới vậy."

Lục Thanh Trần: " .! ! !"

"Bà mất nhiều máu quá rồi đấy, đã bắt đầu nói mê sảng luôn rồi này." Anh thẹn quá thành giận nắm ngay lọ Thuốc hồi phục mạnh mẽ đổ vào miệng. Gia Nghiên

Cái loại hành vi này, nếu miễn cưỡng muốn hình dung mà nói thì đại khái chính là —— Câm miệng! Không cho nói nữa!

"Khụ khụ." Thuốc được rót vào quá nhanh, Gia Nghiên liên tục ho khan.

Đợi đến lúc khôi phục được một chút thể lực, cô ấy mới đẩy Lục Thanh Trần ra, trong nháy mắt bạo phát: "Tôi còn chưa tính sổ với ông đâu! Ông nói cái gì mà trong công hội có thợ săn cấp S chế tác nước thuốc, đãi ngộ hạng nhất, phúc lợi còn hơn cả tốt nhất, kéo bà đây vào xong rồi thì sao, kết quả, ngay lần đầu tiên lập đội vào phó bản đã suýt chút nữa mất mạng rồi!"

Lục Thanh Trần: " ...."

Anh cười gượng: "Đây là chuyện ngoài ý muốn chuyện ngoài ý muốn, trước đó tôi cũng đâu biết đâu."

"A." Gia Nghiên vẫn như cũ bất mãn, nhìn Lục Thanh Trần thế nào cũng không thấy vừa mắt.

Vân Lan chớp mắt một cái: "Xin hỏi, quan hệ của hai người là?"

Lục Thanh Trần: "Anh em tốt!"

Gia Nghiên: "Bạn xấu."

Lục Thanh Trần: " ...."

Thuyền nhỏ hữu nghị nói lật liền lật như thế à???!

"Quen biết rất lâu?" Vân Lan tiếp tục hỏi.

Gia Nghiên: "Haiz, nghiệt duyên này bắt đầu từ vườn trẻ."

Lục Thanh Trần muốn phủ nhận, thế nhưng mình vừa mới hố người ta một hồi, bây giờ bất kể là biện giải thế nào đều không có một chút sức thuyết phục nào.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!