Chương 4: Căn Tin.

Sắp thi giữa học kì rồi nên ngày nào cũng có thêm bài tập để giao cho lớp. Không phải mấy môn tự nhiên thì cũng là mấy môn xã hội. Đủ thứ đề cương đủ loại làm tệp tài liệu của mấy đứa khối 11, đứa nào cũng dày cộm lên như quyển sách giáo khoa tổng hợp.

Đám học sinh hay cười trong tiết giờ mới thấm thía được câu nói "năm 11 được mệnh danh là năm có kiến thức nặng nhất".

Trong cái xui có cái rủi, chào cờ đầu tuần, thầy hiệu phó thông báo một lượt các hoạt động trong tuần rồi cả 11A1 mới vỡ ra đã tới lượt tụi nó phải trực sân trường.

Vào cái trời nắng nóng như này thì trực nhật chỉ là một việc làm hay không cũng được. Cho nên dù cây bàng đã rụng lá tới phủ kín mặt sân ghồ ghề, Hoàng Thi Mẫn cùng những đứa đi cùng nhỏ vẫn núp vào hành lang bên dãy tin học để tránh bị say nắng.

Lúc này đây, lại không có cơn mưa mát lạnh nào ập đến để cứu nóng bọn học sinh đang xay xẩm mặt mày.

Xa dần xa dần, những áng mây xanh ngát ngừng trôi, góp thêm chút ít mát mẻ cùng tán cây xanh rì rào trong nắng.

"Nó lại bơ tao rồi mày ạ, mấy cái đứa con trai tụi nó cứ mập mờ, chả biết đang nghĩ gì," Thuỳ Linh ngồi thụp xuống để nhắn tin cho bồ của con nhỏ.

Theo cái giọng mè nheo nãy giờ của cô bạn, Mẫn đoán cuộc trò chuyện đã dừng từ lâu rồi nhưng mà hai đứa vẫn còn nhiều thứ lấn cấn. Có khi nếu không có giờ trực nhật bữa nay thì Linh đã tìm tới lớp của tên bạn trai rồi xả cho hắn một trận.

Mẫn có biết nói gì đâu tại nhỏ đã có bồ bao giờ. Nhỏ chỉ biết ôm khư khư cây chổi của lớp trong lòng rồi lắng nghe con nhỏ phía dưới độc thoại.

Sân trường nay vắng hơn hẳn mấy ngày trước cho dù còn tận một khoảng nữa mới tới giờ vào lớp. Có lẽ vì cả ba khối đều đang tất bật lo lứng chuyện thi cử, mà cũng vì đám con trai A1 đều trốn xuống căn tin ngồi chơi, trốn việc rồi.

Kể cả mấy lớp 10 bây giờ cũng phải chú tâm vào chuyện học hơn vì kiến thức ở chương trình mới ngày một nhiều.

"Xuống dưới đây lại tốt hơn cứ ru rú trên kia," Mẫn nói lái sang chuyện khác.

Phần vì nhỏ thật sự tận hưởng cái yên tĩnh bây giờ, phần vì muốn sao nhãng Thuỳ Linh ra khỏi tên bạn trai độc hại hết sức của nó.

"Ừ..." Linh buồn thiu chẳng thèm trả lời thành câu dù Thi Mẫn biết nhỏ cũng nghĩ giống mình, mắt cô nàng giờ dán chặt vào điện thoại, "vẫn không chịu nhắn lại! Rõ ràng là đã xem rồi!"

Với nhan sắc và tính tình nhiệt huyết của Thuỳ Linh, ngoài kia đâu thiếu gì cá cho nó thả lưới, thế mà Linh lại lỡ va vào một thằng không đẹp trai mà cũng chả tài giỏi. Vậy là con nhỏ cứ vùng vẫy với cái mối quan hệ này mãi.

"Mày tiếc gì cái thằng này vậy? Bao nhiêu đứa thích mày còn không dám thổ lộ mà mày lại đi níu kéo cái thằng xấu xí, vô duyên, vô liêm sỉ này?"

"Tại nó hay dẫn tao đi chơi với hay cho tao tiền..."

Nói đến đây, Mẫn cũng chả biết Linh và bồ của Linh, ai mới là đứa lợi dụng.

"Sao mà bĩu môi! Mày thì sướng rồi. Có Trần Minh Điền quan tâm lo lắng nên đâu có đau đầu như tao bây giờ," bỗng Linh thốt lên một câu làm Mẫn quên mất cách thở.

Con nhỏ phải đạp đạp cho Linh mấy cái rồi kèm vài tiếng chửi dịu dàng: "Có điên không? Cần đạp thêm để tỉnh táo lại không? Sao mày nói thế?"

"Không phải sao? Mấy hôm nay Minh Điền quấn mày tới nỗi nhìn lướt qua là tưởng nó lại có bồ mới. Lại thành nạn nhân của nó rồi, rồi nó chán nó bỏ mày y như đám con gái mấy lớp kia," Linh cười gian.

"Ảo tưởng vừa thôi để còn đáp xuống. Tao chỉ thấy nó tốt bụng và tinh tế thôi, chấm hết."

Mẫn mong Linh thấm thía từng câu từng chữ nhỏ biện minh. Nhưng con nhỏ đâu ngờ Linh không nghe lọt nửa chữ.

"Cái mày không thấy được là cái người ta có thể thấy rõ nhất...."

"Ý mày là mắt tao lác hả?"

"Nào là chở về, xong rồi đi từng lớp phát tài liệu giùm. Hồi trước chúng mày nói chuyện với nhau có nổi một câu đâu?"

"Thử hỏi xem nó làm vậy để làm gì? Nhện đi săn thì phải giăng mạng trước chứ."

"Nghĩ tới cỡ đó mà sao NASA chưa mời mày về công tác nhỉ? Không phải vậy mà..." Mẫn cười méo cả miệng.

"Tao nghe cả trăm đứa nói giống mày rồi, phút cuối lại tự nhiên thích nó rồi bị nó vứt như vỏ chuối, lúc đấy đừng có tìm tao khóc tu tu nhá."

Lời nói của người đi trước có sức nặng hơn cả. Xém nữa lay chuyển được cái não chậm tiếp thu của Mẫn, xém nữa!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!