Chương 50: Cũng Không Phải Thứ Gì

Hành lang lúc này chỉ có hai người các cô, im ắng cực kỳ.

Khương Vân nghe được nhưng không thèm để ý, bước chân ngừng một chốc lại lập tức hướng phía trước mà đi.

Hứa Tri Ý sao có thể để nàng đi, đè nặng giọng kêu:

"Khương Vân cô đứng lại!!!"

Giọng không nhỏ, ngay cả người phục vụ đứng phía cuối hành lang cũng nghe được.

Nhân viên tuổi còn trẻ theo bản năng hướng bên đây nhìn một cái, còn tưởng xảy ra chuyện gì, thấy cái gì cũng chưa phát sinh nên thu hồi tầm mắt nhưng vẫn liếc nhìn bên đây, chú ý động tĩnh hai cô, lo lắng sẽ xảy ra cãi cọ.

Khương Vân không dao động, tiếp tục bước đi.

Thái độ lãnh đạm như vậy chọc giận đối phương, không để ý tới chính là miệt thị, coi thường trong mắt, Hứa Tri Ý siết chặt tay, trơ mắt nhìn nàng đi ngày càng xa, cuối cùng cũng mất lý trí tiến lên ngăn nàng lại, giữ chặt Khương Vân không cho rời đi, đưa lưng về bên kia hành lang, biểu tình trên mặt thật sự khó coi.

Cô trốn cái gì?

Khương Vân trên dưới đánh giá thiên kim đại tiểu thư trước mắt một phen, không hiểu cô ta phát điên cái gì, nghe vậy, mí mắt nâng lên, bình tĩnh nhìn Hứa Tri Ý, chậm rãi nói:

"Hứa tiểu thư nói đùa, tôi không trốn, chỉ là không thân thiết với cô".

Bất quá cũng là một người không quan trọng gì, không cần vì người này làm trễ thời gian.

Còn nữa, quan hệ hai người cũng không êm đẹp gì cho cam, đến loại trình độ này rồi còn không để mặt mũi mà hướng lại đây kiếm chuyện, trần gian này chắc cũng chỉ có Hứa Tri Ý như vậy.

Khương Vân niệm tình đang ở nơi công cộng nên không muốn cùng cô ta tranh chấp mà Hứa Tri Ý kia lại không nghĩ vậy, tưởng nàng trốn tránh.

Cô ta thật sự không biết xấu hổ là gì, khinh thường mà nói:

"Chính cô trong lòng rõ ràng".

Khương Vân cũng không tức giận, bình tĩnh hỏi: Rõ ràng chuyện gì?

Hứa Tri Ý không đáp, gắt gao nhìn nàng chằm chằm.

Khương Vân biểu hiện thật tự nhiên, tùy ý cô ta nhìn, chậm rãi nói:

"Hứa tiểu thư có chuyện gì có thể nói thẳng, không có thì cũng đừng chắn đường, tôi còn có việc, đêm nay tôi không rảnh, muốn nói chuyện phiếm có thể hẹn lần khác".

Cô thật giả tạo, Hứa Tri Ý nói, ánh mắt khinh thường,

"Nhanh như vậy đã quên việc mình làm? Sao, Đậu Ninh Thành không liên hệ cô?"

Giọng điệu thù hận, nghiến răng nghiến lợi, hiển nhiên tức giận không nhẹ, hận ý sâu nặng.

Nhìn dáng vẻ này thì khi quay về thành phố S đã xảy ra không ít chuyện, chịu không ít đả kích.

Khương Vân không nói lời nào, lẳng lặng nhìn bộ dáng hận thù của Hứa Tri Ý.

Đậu Ninh Thành thật sự không có liên hệ với nàng.

Hai người bọn họ chỉ gặp nhau một lần, nàng chỉ chủ động lần gửi tấm ảnh kia, sau dó cũng không có liên hệ.

Đậu Ninh Thành xưa nay cẩn thận, làm bất cứ chuyện gì cũng không để người khác nắm được nhược điểm, dấu vết đều sẽ lau sạch, chẳng sợ người khác phát hiện lần trước hắn chủ động tìm Khương Vân.

Khương Vân biết rõ Đậu Ninh Thành là người như vậy, có thể có cục diện hôm nay nàng một chút đều không ngoài ý muốn, càng không cảm thấy kỳ lạ khi Hứa Tri Ý sắp tức phát điên rồi.

Hết thảy đều phi thường phù hợp phong cách xử lý của Đậu Ninh Thành, gậy ông đập lưng ông.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!