Chương 48: (Vô Đề)

Trừ bỏ đám người Minh Nhân nói chuyện thì toàn bộ văn phòng đều im ắng.

Lục Niệm Chi trùng hợp hướng bên này nhìn, cũng không nhìn lâu, thực nhanh đem tầm mắt dời đi, ngược lại cùng người bên cạnh nói chuyện.

Bọn người Đại Trí Sùng đối với nàng cung kính mười phần, đem nàng vây bên trong, so với Minh Nhân còn coi trọng hơn.

Khương Vân đem hết thảy nhìn trong mắt, không khỏi ngơ ra.

Trận thế này cùng với thời gian, Lục Niệm Chi lại xuất hiện chỗ này, có thể được mọi người đối đãi như vậy chỉ có thể là một nguyên nhân

Trùng hợp thật đấy, thật ra có chút ngoài dự đoán.

Bất quá cũng giống như nàng đã ngộ ra chút tình huống bên trong.

Lục Niệm Chi lúc trước có nói qua, mẹ của Minh Nhân là phụ tá đắc lực của ông Lục mà Minh Nhân lại ở công ty con của tập đoàn ô tô Bồi Thịnh nhậm chức giám đốc, chức vị không quá cao nhưng đãi ngộ so với Thiệu Thanh còn tốt hơn, hiển nhiên cùng Lục gia có quan hệ.

Khương Vân trong lòng có chút phức tạp.

Công việc là chị Văn giới thiệu, nhận lời mời là nàng đơn độc đi, trước đó Lục Niệm Chi cũng không biết chuyện này, kết quả quay tới quay lui, người cùng mình quan hệ mật thiết như vậy lại lập tức trở thành bà chủ của mình, thật là có chút.....!

Nàng yên lặng đem bút đặt lại trên bàn, không nhìn bên ngoài.

Thiệu Thanh không phát hiện bất thường của nàng, hướng bên ngoài nhìn nhìn cũng không vội đi ra, ngược lại liếc mắt trên dưới đánh giá nàng một cái, nhẹ giọng nói:

"Lúc trước tôi có xem qua hồ sơ của cô, cô trước đây làm việc rất tốt, hoàn thành không ít hạng mục, thật ưu tú".

Khương Vân hoàn hồn, không nhanh không chậm mà trả lời:

"Đúng vậy, ở công ty cũ tôi cũng làm phòng nghiên cứu phát minh".

"Năm ngoái cô có tham gia triển lãm ô tô quốc tế tại thành phố Q không?", Thiệu Thanh hỏi.

Khương Vân đúng sự thật nói:

"Tôi dẫn một tổ đi, ở bên đó gần một tuần".

Thiệu Thanh mỉm cười,

"Tôi đã gặp qua cô, hẳn là cô không nhớ rõ".

Khương Vân thoáng chốc sửng sốt, xác thật là cô không nhớ rõ.

Đối với Thiệu Thanh nàng hoàn toàn không có ấn tượng, mơ hồ nhớ được người phụ trách bên tập đoàn Bồi Thịnh là một người đàn ông trung niên, lúc đó hai công ty còn hợp tác với nhau.

Thiệu Thanh giải thích:

"Năm ngoái tôi còn đang làm việc ở tổng công ty bên Đức, chỉ ở thành phố Q khoảng nửa ngày, khi đó cô cùng chủ nhiệm Dương đang ở hội trường bố trí hợp tác".

Khương Vân nhớ rõ việc này, lúc ấy phía Bồi Thịnh xảy ra vấn đề nhỏ, đề xuất hai bên công ty hợp tác với nhau là ý định nhất thời, nhưng cuối cùng nhận được hưởng ứng tương đối tốt, quay về thành phố C nàng còn được khen ngợi.

Nhưng lần hợp tác lúc đó đã sát bên ngày diễn ra triển lãm, vội vàng muốn vắt chân lên cổ nên lỡ có gặp Thiệu Thanh cũng có thể không nhớ rõ.

Hiện tại Thiệu Thanh là lãnh đạo của nàng, không khó mà nói trắng ra chỉ có thể uyển chuyển đáp lại.

Thiệu Thanh không thèm để ý mấy việc nhỏ không đáng kể này, một lần nữa chính thức giới thiệu chính mình, cô ấy vươn tay hướng nàng,

"Về sau liền quen thuộc".

Đại lãnh đạo bỗng nhiên khách khí như vậy Khương Vân có chút không biết làm sao, cảm giác không thể hiểu được, nàng cũng vươn tay, khách sáo mà nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!