Chương 31: Tranh Chấp

QT: Mạt Mạt

Beta: Thích Đủ Thứ

Hôm nay Lục Niệm Chi chạy xe mới, cùng phong cách trước đây khác biệt rất lớn, chiếc Maybach đen, phía sau xe rộng rãi thoải mái.

Khương Vân ngồi trên cao nhìn xuống, ngón tay xoa xoa sau gáy nàng hai cái (Beta: tôi đã đen tối đi trong 5 giây XD...).

Hai nàng vừa mới hôn nhau còn chưa tách ra hoàn toàn, môi cách môi thật gần, hơi cúi người là có thể chạm tới, còn có thể cảm nhận được hơi thở ấm áp của đối phương.

Không gian trong xe so với bên ngoài tương đối hẹp, thêm không có mở đèn, chỉ có ánh trăng chiếu xuống, không khí càng thêm ái muội lưu luyến.

Khương Vân hẳn nên sớm một chút xuống xe trở về nhà nhưng chung quy vẫn không có.

Gió đêm nhẹ thổi một trận, tóc hai bên tai buông thả rơi xuống trên cổ người kia.

Hai người một trên một dưới như vậy ôm nhau quá nhiều lần, thậm chí cũng thân mật hơn nhưng lần này hình như có gì đó đã thay đổi.

Trước kia luôn là dục vọng thân thể đặt lên trên, hiện tại có vài phần ôn nhu khó có thể nói.

Khương Vân nhắm lại hai mắt, lông mi run rẩy sau đó giơ tay, dùng đầu ngón tay như có như không chạm vành tai Lục Niệm Chi, môi đỏ nhấp nhấp, sau một lúc lâu mới nhẹ giọng nói:

"Đêm nay không thể ở lại".

Chỉ một câu này, không có gì khác cũng không nói nàng hiện tại rời đi.

Lục Niệm Chi ngủ lại nhà cũ quá nhiều lần, đã vượt qua ranh giới nên có, đặc biệt là hôm nay hai người vẫn luôn quấn lấy nhau.

Ở quán cà phê lúc ấy đã không thích hợp nay lại cùng nhau ở bên trong xe, giống như bị gắt gao trói chặt với nhau không thể rời đi đối phương.

Loại cảm giác này quá xa lạ, chậm rãi trong lòng sinh sôi nảy nở.

Chỗ sâu nhất tâm hồn khát cầu gì đó muốn được lấp đầy.

Khương Vân không muốn tìm hiểu, có điều cố kỵ vì thế chủ động kéo ra khoảng cách nhưng lại không đến mức hoàn toàn tách ra.

Cô ngầm đồng ý cũng như dung túng cho đối phương quá nhiều hành vi, vô tình đụng tới môi người kia, trong nháy mắt cũng không tránh ra.

Lục Niệm Chi giương môi tìm cô, ở môi dưới của cô chạm chạm: Được.

Khương Vân tay quàng sau cổ người kia.

Hai người vẫn có chừng mực, không xằng bậy, thân mật thế nào cũng không đột phá đến bước cuối cùng, cũng tính là có phép tắc.

Lục Niệm Chi hôn nhẹ nhàng, không thâm nhập, chỉ ở trên môi Khương Vân bồi hồi chạm chạm.

Cô đem áo khoác ngoài cởi ra, nắm chặt bàn tay Khương Vân mười ngón tương khấu, cố chấp đến ra mồ hôi.

Hồi lâu lại đem tay Khương Vân đưa tới sau thắt lưng mình.

Nàng so với Khương Vân gầy hơn, eo cũng nhỏ hơn chút.

Khương Vân không tự chủ dùng lòng bàn tay chạm da thịt ấm áp của nàng nhưng không làm càn, trước sau khắc chế.

Thời điểm Lục Niệm Chi hô hấp, bụng dưới hơi phập phồng, từng chút từng chút...!

Đêm nay tuy rằng mát mẻ nhưng hai người ôm nhau chặt như vậy vẫn có chút nóng.

Không biết qua bao lâu trên bụng trên eo Lục Niệm Chi đều ra mồ hôi mỏng cùng lòng bàn tay Khương Vân nóng bừng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!