Chương 27: Trêu Đùa

QT: Mạt Mạt

Editor: Hàn Mạch Tuệ

Beta: Thích Đủ Thứ

Lục Niệm Chi hôm nay mặc váy đen dài tới giữa đùi, thể hiện dáng người, đầu tóc ngang vai có chút rối tung, là được tạo kiểu, thoạt nhìn cả người giỏi giang thành thục cùng phong cách tùy ý thường ngày không giống nhau.

Nàng ở huyền quan (chỗ để tủ đổi giày dép trước cửa hay thấy trong phim) đổi giày rồi tiến vào trong đem túi giấy nâu đặt trên bàn, ngồi xuống cạnh Khương Vân.

Khương Vân đang ngồi xếp bằng trên sô pha cũng không nhúc nhích một chút tới khi người này ngồi cạnh mình mới nhìn túi giấy, nhẹ giọng hỏi: "Đây là gì?"

Lục Niệm Chi mở túi lấy ra đồ bên trong.

"Hồng trà mua ở Bắc Nhai".

Hôm nay cả ngày đều mưa, trời nửa đêm có chút lạnh, đúng là thích hợp uống loại thức uống này.

Khương Vân duỗi tay tiếp ly trà không khách khí, đâm thủng miệng ly uống một ngụm nhỏ.

Từ Bắc Nhai tới đây hồng trà vẫn còn nóng hổi, độ ấm vừa vặn.

Hồng trà là mua ở tiệm trà sữa, từ logo thương hiệu trên túi giấy có thể biết được.

Trước kia Khương Vân còn đi làm thường xuyên tới quán này mua uống, hương vị vẫn y nguyên như vậy, thuần hậu lại quen thuộc.

"Là tiệm trà Trần Ký bên cạnh nhà hàng?"

Lục Niệm Chi dựa lại gần, cũng bưng ly lên uống một ngụm: "Ở đầu phố đó, trước cửa có một cái cây to".

Chính là Trần Ký, Khương Vân thực thích đồ uống tiệm này.

Ông chủ là người Hongkong tới, bà chủ là người thành phố C, hai vợ chồng từ năm chín mươi mấy cùng nhau mở cửa tiệm kinh doanh, cũng xem như là cửa hàng lâu đời.

Khương Vân thích uống trà, nghe Lục Niệm Chi nói như vậy trên mặt hòa hoãn rất nhiều, không hề bình đạm giống trước đây.

"Đi sân bay đón ai?" Cô hỏi.

"Một người bạn", Lục Niệm Chi nói: "Cũng là đối tác, từ Pháp tới, ở thành phố G chơi một tuần mới tới đây, tiếng Trung hắn không tốt lắm lại không biết đường nên tôi đi đón".

Mấy người mở văn phòng làm việc như Lục Niệm Chi đây, mạng lưới quan hệ đều tương đối rộng, trong ngoài nước, trời Nam đất Bắc gì cũng có người quen hoặc bạn bè, quan hệ làm ăn đều là hỗ trợ lẫn nhau.

Khương Vân không hiểu lắm lĩnh vực của Lục Niệm Chi chỉ nửa nghi hoặc nửa suy đoán hỏi: "Đây là muốn tung ra sản phẩm mới?"

Lục Niệm Chi "Cũng không khác biệt lắm, rất nhanh sẽ ra".

"Chị gần đây rất bận, thường xuyên có việc".

Khương Vân nói, nghiêng đầu nhìn nhìn lại liếc mắt xem TV sau đó đem ly hồng trà đặt trên bàn.

Bộ phim đang chiếu tới đoạn cao trào, nam nữ chính hiểu lầm lẫn nhau, nữ chính nhẫn tâm dứt áo ra đi.

Bộ phim chiếu những phân đoạn nam nữ chính sau khi giải tỏa khúc mắc lại triền miên tình ái thật duy mỹ, sử dụng hiệu ứng quay chậm, màn ảnh ngày càng phóng đại, mang theo một chút tình sắc lại không quá dung tục, ở những phân cảnh tự thuật hay hồi tưởng chuyện xưa đều quay rất nhanh, rất nhiều nội dung muốn biểu đạt đều không trực tiếp quay tới mà dùng hàm ý sâu xa diễn tả để người xem tự mình cảm nhận.

Khương Vân nhịn không được xem kỹ chút, rõ ràng hồi nãy không hứng thú gì, nhàm chán đến sắp ngủ gục mà giờ lại có chút thích, tự nhiên bị nội dung đang chiếu hấp dẫn.

Lục Niệm Chi cởi giày ra co chân lên sô pha, lại dựa gần thêm chút, cùng cô gắt gao kề cạnh nhau.

"Một năm cũng không quá hai tháng rảnh rỗi, cơ bản đều bận rộn như vậy, tháng sau còn muốn đi nước ngoài tham dự vài cái triển lãm".

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!