Nguồn: bhtt. vn
QT: Mạt Mạt
Beta: Thích Đủ Thứ
Lục Niệm Chi đang nhìn qua đây, dường như sớm đoán được cô sẽ phát hiện.
Cách một khoảng như vậy, thêm sắc trời thực tối, không thấy rõ ánh mắt đối phương cùng vẻ mặt nhưng Khương Vân vẫn nhịn không được nhảy dựng trong lòng.
Không rõ cảm giác biến hóa nảy sinh như thế nào, gió đêm có chút lớn, không ngừng hướng cửa sổ thổi qua, đem tóc cô thổi tung có chút loạn.
Cô từ trên nhìn xuống cổng viện, nhấp nhẹ môi đỏ.
Lục Niệm Chi đêm nay mặc áo ba lỗ thuần đen phối hợp cùng màu quần ngắn.
Vòng eo có điểm gầy lộ một chút ra bên ngoài, tóc hơi rối tùy ý buông lơi, mang theo cảm giác tản mạn tùy tính.
Có lẽ thời tiết quá nóng, nhìn người này trong nháy mắt, Khương Vân không hiểu sao hơi thở đình trệ rồi sau đó siết chặt di động, cô không nhúc nhích, cứ đứng như vậy.
Thẳng đến di động hơi rung lên, wechat có tin nhắn.
Lục Niệm Chi: Xuống đây.
Cô lúc này mới hoàn hồn, đi xuống lầu.
Kéo ra cánh cổng, nhìn thấy đối phương, Khương Vân dừng một chút nhỏ giọng hỏi: Đến lúc nào?
Không bao lâu, Lục Niệm Chi nói, Mới một lát thôi.
Kỳ thật là nàng đợi cô hơn nửa tiếng đồng hồ, Khương Vân trước lúc đi tắm cũng nghe bên ngoài vang tiếng động cơ xe.
Người này khẳng định là tới lúc cô tắm rửa, tính thời gian cũng là lâu rồi.
Khương Vân trong lòng rõ ràng nhưng không nói ra, cô không dấu vết liếc mắt một cái đánh giá đối phương.
Nhìn thấy trên tay trái nàng vẫn còn mang dây buộc tóc kia, nhất thời không tự giác mà nắm chặt then cửa.
Chung quy có chút không tự nhiên liền bất động thanh sắc dời tầm mắt nhưng lại không cẩn thận nhìn thấy vòng eo mảnh khảnh của Lục Niệm Chi.
Ở lầu hai quá xa nàng không nhìn rõ lắm, lại gần mới phát hiện đối phương mặc áo thun ba lỗ ôm body, chân thẳng lại dài, áo khoác lửng chưa đến eo, rõ ràng một cỗ gợi cảm, lại thêm eo mông không tồi, người lại cao, chỉ đứng tại chỗ bất động cũng thập phần đáng chú ý.
Khương Vân nâng mắt hỏi:
"Đã trễ thế này, có chuyện gì vậy?"
"Đi sân bay tiễn Lục Thời Tinh trở về, ngang qua bên này liền tới nhìn xem".
Lục Niệm Chi nói, trước sau như một trực tiếp.
Đi ngang qua đây, nghĩ đến liền tới.
Trời đã tối, hàng xóm xung quanh đều đã nghỉ ngơi.
Nửa đêm canh ba đến cửa nhà người khác...! Khương Vân giơ tay sửa sửa tóc bị gió thổi loạn trên trán, bên ngoài gió so với trên lầu càng lớn, cây cối chung quanh cành lá sột soạt đưa, không ngừng rơi rụng.
"Quần áo em còn ở bên chỗ tôi bên kia", Lục Niệm Chi nói, Khi nào em qua lấy?
Lần trước Khương Vân đi có chút vội, kết quả quên lấy quần áo, Lục Niệm Chi đã giúp cô giặt sạch phơi khô nhưng không mang qua đây.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!