Cà phê sách ở bên cạnh đại học C, trang trí mang hơi hướng nghệ thuật, bên trái là gian phòng đọc sách yên tĩnh, bên phải là khu để mọi người vừa uống nước vừa tán gẫu nhưng không được nói chuyện lớn tiếng, ở giữa là dãy các kệ sách cùng cây xanh trang trí, toàn bộ quán đều phối theo tông màu lạnh.
Trong tiệm thanh tĩnh, sinh viên đều yêu thích đến đây, hoặc là đọc sách hoặc là cùng bạn bè trò chuyện.
Khương Vân đẩy cửa vào liền nhìn thấy Hà Dư.
Đối phương vẫn bộ dáng như xưa, Áo thun đen bó sát cùng quần đùi, trang điểm nhạt, một bên nhận order một bên pha chế, vội đến chân không chạm đất.
Thấy cô tới, Hà Dư cười dịu dàng, nhẹ giọng tiếp đón:
"Đây đây, cậu đến đây".
Trong quán không thuê nhân viên phụ, không quan tâm mùa ế hay đắt khách đều do một mình cô ấy làm.
Trước kia cuối tuần nếu có rảnh Khương Vân thường đến đây hỗ trợ, buổi tối thì hẹn một đám bằng hữu đến uống rượu nói chuyện phiếm.
Hiện tại thật ít gặp mặt, cảm giác đã qua thật lâu, lâu đến mơ hồ không nhớ rõ.
Hai lăm hai sáu tuổi không tính là già nhưng nhóm bằng hữu đại đa số đều đã kết hôn hoặc liều mạng gầy dựng sự nghiệp, mấy năm nay cũng không tệ.
Hà Dư sau khi tốt nghiệp đại học không bao lâu liền vay tiền mở quán cà phê này.
Hiện tại thuận buồm xuôi gió.
Khương Vân miễn cưỡng cũng tính là sự nghiệp thành công, thêm nữa lúc ấy cùng Tần Chiêu ngọt ngào, chúng bạn bên cạnh đều luôn hâm mộ hai người.
Cô đi đến giúp Hà Dư nhận order, thu tiền:
"Khách đông vậy, gần đây chắc bận lắm hả?"
Hà Dư gật đầu
"Mấy nay thời tiết nóng nực, đến quán uống cũng ít, đa số là mua mang về. Ước chừng như năm ngoái thì sẽ bận đến tháng 10, hiện còn đỡ, chờ tới tháng 8 tháng 9 lại càng đông khách, lúc đó trong quán lúc nào cũng đầy người".
Bạn bè lúc vừa thấy sẽ luôn có rất nhiều điều muốn nói, mãi không dứt.
Lúc ở trước mặt Trương Dịch bọn họ, Khương Vân không có gì để nói nhưng với Hà Dư lại hoàn toàn tương phản, trừ bỏ chuyện tình cảm ra thì cái gì cũng có thể nói.
Mà Hà Dư cũng không hỏi nhiều, chờ đến vắng khách nói:
"Nhóm bạn học cũ muốn ngày mai liên hoan, cậu có đi hay không?"
Ở đâu? Khương Vân hỏi
"Khu phố cạnh Bắc Nhai, quán bar lúc trước hay đi".
Việc này là lúc trước trong nhóm bằng hữu có nói qua, chỉ là lúc đó Khương Vân đang bận chuyển nhà, không có xem tới.
Hơn nữa trước đây Tần Chiêu quản nghiêm, không cho cô đi mấy chỗ như quán bar.
Tính ra cũng đã ba năm rồi không đi, không nghĩ là chỗ đó vẫn còn kinh doanh.
Khương Vân đáp ứng ngày mai sẽ đi.
Khoảng tám giờ rưỡi Hà Dư đóng cửa quán, mang Khương Vân đi vòng vòng giải sầu, tùy tiện đi hai vòng rồi quay về nhà nấu cơm ăn.
Hà Dư thuê nhà ở gần quán cà phê, Khương Vân ở phòng dành cho khách.
Cứ vậy hết một ngày.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!