Sau khi cuộc họp kết thúc, mấy người quản lý cấp cao lục tục ra khỏi phòng họp.
Trên đường đi, tiếng bàn tán và tiếng ai oán vang lên không dứt.
"Bây giờ rõ ràng là cuộc cải cách không thể tiếp tục được nữa, cậu ta vẫn muốn khăng khăng làm theo ý mình, chủ tịch Tạ còn nói cậu ta có năng lực, tôi thấy cậu ta là đang phùng má giả làm người mập thì có!
"Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé."Đúng đó, đợi đến khi chủ tịch Tạ nghỉ phép quay về, không biết tập đoàn sẽ loạn đến như thế nào!"
Lý Tấn quay đầu nhìn về phía Tạ Văn Khang đang đi bên cạnh, tức tối nói:
"Tổng giám đốc Tạ, anh là chú hai của Tạ Kỳ Thâm, cậu ta sẽ có chút tôn trọng anh đúng không? Sao lúc này anh không đi khuyên cậu ta đi!"
Tạ Văn Khang nghe thấy, trong mắt thoáng qua chút cảm xúc, bất lực lắc đầu:
"Tính tình của thằng bé Kỳ Thâm này rất bướng, lại có dã tâm lớn, bây giờ tôi chỉ là một ông già, sao có thể khuyên được nó chứ?"
"Nhưng anh cũng có thể bảo chủ tịch khuyên Tạ Kỳ Thâm mà?"
Tạ Văn Khang cười cười: "Tôi cũng rất muốn khuyên, nhưng tập đoàn này không đến lượt tôi lên tiếng. Hôm đó tôi còn nghe thấy Kỳ Thâm nói chuyện với chủ tịch, Kỳ Thâm nói nó đã chuẩn bị sẵn tâm lý sẽ cải cách thất bại, chủ tịch bảo nó cứ làm đi, thất bại cũng không sao cả, có lẽ là không đụng đầu đến chảy máu sẽ không quay đầu rồi."
"Vậy là có ý gì, cái gì gọi là thất bại cũng không sao cả?
"Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Câu nói này khiến người khác bỗng chốc nổ tung:"Thì ra đến bản thân Tạ Kỳ Thâm cũng không nắm chắc? Như vậy là cậu ta đang lấy tập đoàn ra để mạo hiểm rồi!
Đợi cậu ta đụng đầu đến chảy máu, cái giá lớn mà chúng ta phải bỏ ra có thể bù đắp lại sao!"
Giọng điệu của Tạ Văn Khang bình thản: "Chủ tịch Tạ có lòng muốn để Tạ Kỳ Thâm tiếp quản tập đoàn, nhưng tôi cảm thấy thằng bé này vẫn còn trẻ, bây giờ vẫn chưa đủ thành thục để đảm nhiệm trọng trách này."
"Đúng vậy! Chúng ta không chơi cùng cậu ta nổi đâu, cậu ta luôn miệng nói là một lòng vì Cao Sáng, trên thực tế là liều lĩnh bốc đồng, không có năng lực."
Có người xoay đầu chú ý đến Tạ Thiệu đi theo bên cạnh Tạ Văn Khang: "Theo tôi thấy, vẫn là năng lực của đứa bé Tạ Thiệu này mạnh hơn, đến công ty năm sáu năm rồi, cần cù cẩn trọng, ổn định chịu khó, giỏi hơn Tạ Kỳ Thâm nhiều."
Người đàn ông tuấn tú trong lời nói nhìn Tạ Văn Khang một cái, nâng tay đẩy gọng kính mảnh trên sống mũi một cái, đôi mắt phía sau tròng kính thoáng qua ý cười, khiêm tốn nói:
"Bác Trương quá khen rồi, cháu vẫn còn rất nhiều chỗ chưa học đủ, không thể so được với sự quyết đoán của A Thâm."
"Được rồi, như cậu ta đâu phải là quyết đoán! Cậu ta là cao ngạo! Theo tôi thấy, cháu và Tạ Kỳ Thâm là anh em họ, nhưng tính cách và năng lực của cậu ta kém hơn cháu nhiều, tương lai cháu chắc chắn sẽ làm nên việc lớn."
Đáy mắt Tạ Văn Khang xao động: "Tôi cũng chỉ hy vọng thằng bé Tạ Thiệu này, tương lai có thể có chỗ để phát huy năng lực trong tập đoàn là đủ rồi.
"Đương nhiên, nếu chỗ đó là chủ tịch của Cao Sáng thì càng tốt hơn. Mấy người ai nấy rời đi, cuối cùng Tạ Thiệu đi theo Tạ Văn Khang vào phòng làm việc. Sau khi đóng cửa lại, trên mặt Tạ Văn Khang đã hoàn toàn không che giấu được ý cười lạnh lùng, cầm lấy ly trà trên bàn uống một ngụm, nhìn về phía Tạ Thiệu:"Con nhìn thấy chưa, đây chính là thành quả sau khi cải cách bao lâu nay của Tạ Kỳ Thâm, bố thấy bây giờ trên dưới tập đoàn, ngoại trừ chủ tịch Tạ ra, không có bao nhiêu người tin tưởng nó nữa."
Tạ Thiệu cụp mắt, cười khẽ một tiếng: "Con còn tưởng rằng Tạ Kỳ Thâm mới nhậm chức, có thể thể hiện được chút gì đó, là do con đã đánh giá nó quá cao rồi."
"Không phải là con đánh giá cao nó, là mấy năm trước Cao Sáng đã từng thử cải cách, lúc đó còn chưa bắt đầu đã bị ban giám đốc phủ quyết rồi, với kỹ thuật trong nước chúng ta vốn dĩ không đủ năng lực để cải cách, chỉ dựa vào Tạ Kỳ Thâm? Nó còn có thể làm được chuyện mà bố nó không làm được hay sao?"
Tạ Văn Khang nghĩ đến chuyện gì đó, sắc mặt lạnh như băng:
"Lúc trước ông nội con một tay dìu dắt Tạ Văn Tông thành lập nên Cao Sáng, gần như đã cho Tạ Văn Tông hết tất cả tiền để dành, còn nhà chúng ta thì sao? Ông nội con luôn nói năng lực của bố không bằng Tạ Văn Tông, bảo bố ngoan ngoãn đi theo Tạ Văn Tông làm việc, dựa vào đâu mà mới bắt đầu chúng ta đã thua nhà họ chứ?"
Tạ Văn Khang đã ngấp nghé vị trí chủ tịch của Tạ Văn Tông từ lâu lắm rồi, từ trước đến giờ ông ta chưa từng cảm thấy năng lực của mình kém hơn Tạ Văn Tông.
Nhưng dù là ông ta, hay là Tạ Thiệu, cũng đều bị đè dưới trướng Tạ Văn Tông, vốn tưởng rằng sức khoẻ của Tạ Văn Tông không tốt, tuổi già sức yếu, Tạ Tư Viễn lại trở thành người thực vật, có thế nào Tạ Văn Tông cũng sẽ giao tập đoạn cho ông ta quản lý, ai ngờ Tạ Văn Tông lại gọi Tạ Kỳ Thâm từ nước ngoài về!
"Chỉ với Tạ Kỳ Thâm mà cũng muốn tiếp quản Cao Sáng? Nằm mơ đi! Cho dù bố nó bằng lòng, quản lý cấp cao và ban giám đốc cũng sẽ không đồng ý đâu."
Tạ Văn Khang nhìn về phía Tạ Thiệu: "Lần này chúng ta tuyệt đối không thể để Tạ Kỳ Thâm cải cách thành công, ngồi vững vị trí, chỉ cần Tạ Kỳ Thâm thất bại, con mới có hy vọng."
Cho dù Tạ Văn Tông vẫn có thể quay về quản lý tập đoàn, với tình hình sức khoẻ hiện tại của ông ấy, vốn dĩ chẳng chống đỡ được mấy năm, cuối cùng tập đoàn vẫn sẽ danh chính ngôn thuận rơi vào tay hai bố con ông ta mà thôi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!