"Chuyện gì ạ?"
Mẹ Đàn thở dài một hơi: "Mẹ nghe nói có vẻ như Kỳ Thâm rất thân thiết với cô gái kia? Cô gái đó hình như là bạn học đại học của nó, mẹ lo lắng con bởi vì chuyện gì này mà giận dỗi với nó.
"Lúc nãy Đàn Chi Uyển đã dậm mắm thêm muối để kể chuyện lúc trưa cho bố Đàn và mẹ Đàn nghe, nói là gần đây bên ngoài có rất nhiều lời đồn về Tạ Kỳ Thâm và Tống Nhiên Hạ, nói không chừng tình cảm của Đàn Mạt và Tạ Kỳ Thâm đã xảy ra nguy cơ gì đó. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Đàn Mạt đột nhiên ngơ ngác:"Bố mẹ, hai người nghe thấy từ đâu vậy?"
"Ôi con đừng quan tâm chuyện đó, bố mẹ chỉ muốn biết là Kỳ Thâm không có ý gì với cô gái đó đúng không?"
Tim bố Đàn treo lên, đứng ở bên cạnh nói: "Ừ thì… Mạt Mạt này, Kỳ Thâm ưu tú như vậy, có cô gái nào có ý với nó cũng là chuyện rất bình thường."
Trong đầu Đàn Mạt trống rỗng hai giây, ngẩng đầu nhìn về phía bọn họ: "Bố mẹ, hai người muốn nói cái gì?"
"Bố mẹ không phải là lo con chịu ấm ức sao? Con vừa mới kết hôn, có lẽ còn chưa hiểu hết, con làm vợ nhất định phải nắm chặt lấy trái tim của Kỳ Thâm, chỉ cần con là bà Tạ danh chính ngôn thuận, việc cưới xin này của chúng ta và nhà họ Tạ…"
Lời nói như cây kim đâm vào màng nhĩ của Đàn Mạt, cổ họng cô chua chát, đột nhiên cắt ngang lời bố Đàn:
"Bố, bố là lo con chịu ấm ức, hay là lo chuyện hôn sự của con và Tạ Kỳ Thâm đổ vỡ sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của tập đoàn hai nhà?
"Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Bố Đàn bị nói trúng tim đen, sắc mặt cứng lại:"Bố là suy nghĩ cho con…"
"Suy nghĩ cho con mà muốn con nắm chặt lấy trái tim của Tạ Kỳ Thâm sao? Tại sao bố chưa từng suy nghĩ đến sự vui buồn yêu ghét của con chứ?"
Bố Đàn không ngờ Đàn Mạt lại nói như vậy, cảm xúc cũng trở nên kích động: "Mạt Mạt, bình thường tính tình con rất dịu dàng cơ mà, bây giờ thái độ của con như vậy là sao?"
Vành mắt Đàn Mạt đỏ lên, nắm chặt lòng bàn tay: "Thế nào là dịu dàng? Con cần phải làm con rối gỗ mới gọi là dịu dàng sao?"
Mẹ Đàn vội giải thích: "Mạt Mạt, bố con không phải có ý đó, con đừng tức giận…"
"Chẳng lẽ con nói sai sao? Trong mắt của bố, con là sợi dây gắn bó liên hôn giữa hai nhà, con bắt buộc phải sống tốt với Tạ Kỳ Thâm mới có thể củng cố việc hợp tác của nhà họ Tạ và nhà họ Đàn. Còn trong mắt người ngoài, con chỉ là một bà Tạ hữu danh vô thực, một công cụ có thể bị Tạ Kỳ Thâm vứt bỏ bất kỳ lúc nào. Thế nào, con nên tỏ ra rất vui phải không?"
Bố Đàn và mẹ Đàn nghe thấy, đột nhiên không nói nên lời.
Mấy giây sau, Đàn Mạt nhẹ giọng nói:
"Tạ Kỳ Thâm và cô gái khác như thế nào con không biết, con và anh ấy cũng sẽ không vì chuyện này mà tranh cãi, bởi vì… hôn ước của bọn con chỉ có hai năm thôi mà thôi."
Hai năm sau, quan hệ vợ chồng giữa cô và anh sẽ không còn tồn tại nữa, anh có làm sao cũng không liên quan đến cô.
"Cái gì?" Tròng mắt bố Đàn lộ ra sự kinh ngạc: "Hai đứa chỉ kết hôn hai năm?"
"Đây là giao ước ngay từ ban đầu của con và Tạ Kỳ Thâm, chỉ kết hôn hai năm, sau khi hoàn thành hợp tác giữa hai tập đoàn thì sẽ chia tay, như vậy cả hai đều sẽ được tự do, lợi ích của tập đoàn cũng có thể tối đa hoá, như vậy không phải rất đúng với ý của bố sao?"
Đàn Mạt nở nụ cười khổ:
"Bố mẹ sẽ không cho rằng sau khi kết hôn, con và Tạ Kỳ Thâm sẽ thật sự có tình cảm với nhau chứ? Những gì trước mặt bố mẹ đều là giả vờ mà thôi."
Bố Đàn hoàn toàn không hề biết chuyện này, bây giờ trong đầu ông trống rỗng:
"Xằng bậy! Quả thật là xằng bậy mà! Mạt Mạt, ban đầu bố thúc đẩy cuộc liên hôn của con và Tạ Kỳ Thâm là hy vọng trong cuộc hôn nhân này hai đứa có thể thương yêu nhau thật sự! Uổng công bố còn tưởng Kỳ Thâm đối xử tốt với con như vậy là bởi vì tình cảm nảy sinh sau khi kết hôn! Thì ra tất cả đều là giả!"
Chóp mũi Đàn Mạt chua xót, thì thầm:
"Đúng vậy… Tất cả đều là giả."
Vài giây sau, cô đứng dậy, nhìn về phía bố Đàn và mẹ Đàn:
"Bố mẹ, xin lỗi, hôm nay tâm trạng của con không tốt, không nên phát tiết lên người bố mẹ. Con về trước đây, bố mẹ cũng đừng tìm Tạ Kỳ Thâm, mắc công sự việc trở nên khó xử hơn thì sẽ không tốt."
Đàn Mạt xoay người rời đi, mắt mẹ Đàm đỏ bừng: "Mạt Mạt…
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!