Ánh mắt Tạ Kỳ Thâm dừng trên người Đàn Mạt, cánh tay rắn chắc vững vàng chống bên hông cô, vây cô lại dưới thân mình.
Mùi hóc
-môn tận lực kìm nén cùng hương hoa nhài trên người anh hòa quyện trong không khí, hơi thở nặng nề của Tạ Kỳ Thâm phả vào tai cô, nhiệt độ bỗng chốc tăng vọt.
Cả thế giới dường như yên tĩnh lại.
Lúc này, trong tâm trí của Đàn Mạt, mọi thứ liên quan đến Tạ Kỳ Thâm đều bị phóng đại đến vô hạn.
Nghe thấy câu anh nói, khuôn mặt cô đỏ bừng lên-
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
A a a, người này đang nói cái gì vậy?
Không nhịn được là ý làm sao?
Nhịn cái gì cơ!
Quả nhiên anh đã nghe thấy mấy câu nói tào lao ban nãy của Kỷ Thư. Xấu hổ chết đi được...
Tim Đàn Mạt đập thình thịch, mặt cô đỏ bừng như trái cà chua. Lúc này, cô bị vây lại trong vòng tay của anh không thể động đậy, vừa sợ vừa xấu hổ, hai mắt cô chợt đẫm nước:
"Tạ Kỳ Thâm, anh xuống đi..."
Như một con mèo sữa đang phát ra tiếng kêu "meo meo
". Cứ như thể anh đã làm gì đó với cô rồi. Cùng nằm trên một chiếc giường với người con gái mà mình yêu, Tạ Kỳ Thâm sao có thể không có cảm giác gì được. Trong lòng anh khô khốc, đến mức muốn phá vỡ thứ gì đó, nhìn đôi môi đỏ mọng ánh lên vệt nước vì bị cắn của cô, hầu kết anh khẽ lăn, khàn giọng nói:"Nằm yên ngủ đi, đừng khua loạn nữa."
"Ưm…"
Gương mặt Đàn Mạt đỏ bừng, người đàn ông trên người cô rốt cuộc cũng đứng dậy trước khi toàn thân cô hư thoát vì nóng.
Sóng nhiệt dần lắng xuống.
Đàn Mạt như chú cá nhỏ trồi lên mặt nước hít lấy không khí trong lành.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sau đó, cô cảm giác được người bên cạnh xuống khỏi giường, vài giây sau, cô nghe thấy tiếng đóng cửa phòng ngủ.
Cô sững sờ, sao tự nhiên anh lại ra khỏi phòng...
Giờ phút này cô không có tâm tình thăm dò nữa, cô kéo chăn lên che mặt như muốn chôn mình trong đó.
Cô không ngốc, làm sao không cảm nhận được ý đồ xâm phạm mạnh mẽ, cùng với sóng ngầm dâng trào sắp sửa vượt ranh giới vừa rồi của Tạ Kỳ Thâm.
Cũng giống như cái đêm anh đè cô lên cửa mà hôn mấy năm trước vậy.
Tại sao ban nãy người này lại nói lời như vậy...
Anh đang cố ý trêu chọc cô, hay anh thực sự muốn ...
Đầu óc quay cuồng một hồi, Đàn Mạt cũng nhanh chóng nghĩ thông.
Là một người đàn ông ba mươi tuổi, Tạ Kỳ Thâm có nhu cầu như vậy cũng cực kỳ bình thường, đêm nay đổi lại là ai nằm cạnh, anh ấy cũng sẽ có phản ứng tương tự thôi, mình đang nghĩ linh tinh cái gì đây chứ?
Đàn Mạt cố hết sức để bản thân trấn tĩnh lại.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!