Có chết Đàn Mạt cũng không ngờ được.
Cô sẽ gặp lại Tạ Kỳ Thâm bằng cách như thế này.
Người này không biết đã đứng sau lưng cô bao lâu, haiz, giống như cố tình trêu chọc cô vậy, cứ không lên tiếng, chậm rãi nghe cô nói.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.
Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Có ngạc nhiên không, có bất ngờ không?
Hơn nữa, nếu cô chỉ bàn luận về phương diện khác của Tạ Kỳ Thâm thì cũng thôi đi…
Đằng này cô lại đang đùa rằng phương diện kia của anh không được.
Phương diện kia không được.
Không, được.
… Lúng túng đến mức cô muốn đăng xuất khỏi hành tinh này luôn.
Đàn Mạt nghe thấy câu nói của Tạ Kỳ Thâm, vành tai nóng như lửa đốt, cố bình tĩnh thốt ra vài chữ:
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage.
Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Ờ, vậy thính lực của anh… khá tốt nhỉ."
Còn nói ở ngoài hành tinh cũng có thể nghe thấy.
Giỏi như vậy sao anh không lên trời luôn đi.
Trong lòng Đàn Mạt buồn bực, nhưng ngoài mặt đến cùng vẫn chột dạ, cô cầm túi xách đứng dậy muốn rời đi, nhưng lại phát hiện bắt buộc phải đi qua cánh cổng vòm, chỗ mà Tạ Kỳ Thâm đang đứng.
Người đàn ông vẫn đứng tại chỗ, giống như đang chặn đường cô vậy.
… Toang rồi, muốn chuồn cũng chuồn không được.
Trong lòng xây dựng tâm lý vài giây, Đàn Mạt giả vờ bình tĩnh cất bước, đi đến trước mặt anh.
Khi đã đứng đối diện, cô cảm nhận được ánh nhìn có cảm giác tồn tại mạnh mẽ đó, đột nhiên không nói nên lời: "Lâu rồi không gặp, Tạ, Tạ…
"Đàn Mạt đột nhiên không biết phải gọi anh thế nào. Người đàn ông nhếch khóe môi:"Sao nhanh như vậy đã mất trí nhớ rồi?"
"…"
Tạ Kỳ Thâm xoay người, bước lên đình nghỉ ngơi bên hồ ở sau lưng, đúng lúc Đàn Mạt cũng phải đi đến hướng đó, chỉ đành đi theo sau anh.
Không biết tại sao, Đàn Mạt chưa đi được mấy bước đã sóng vai với Tạ Kỳ Thâm.
Gió khẽ thổi qua làm gợn hồ nước thu.
Bốn bề yên tĩnh, chỉ có tiếng ve sầu râm ran.
Đàn Mạt không kìm được mà quay đầu nhìn anh một cái.
Dưới bóng cây, ánh nắng loang lổ dao động trên người anh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!