Đàn Chi Uyển nghe vậy, đáy mắt hiện lên sự khiếp sợ tột độ.
Vợ?
... Bọn họ đăng ký kết hôn rồi?
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Không đợi Đàn Chi Uyển nói gì, Tạ Kỳ Thâm đã đưa Đàn Mạt rời đi.
Đàn Mạt bị anh kéo đi, ngơ ngác không hiểu gì cả: "Tạ Kỳ Thâm, sao lúc nãy anh lại nói vậy..."
Vành tai cô vẫn quanh quẩn câu nói "Tôi không muốn để vợ tôi hiểu lầm
"đó, đỏ mặt tía tai. Người đàn ông thản nhiên mở miệng:"Trần thuật sự thật mà thôi, tránh cho cô ta lại tưởng tượng linh tinh, ra ngoài lan truyền tin đồn thất thiệt khắp nơi, khiến một số người nào đó cũng suýt chút nữa tin là thật."
Đàn Mạt ngẩn người.
Một số người nào đó không phải là chỉ cô đấy chứ...
Đàn Mạt nhớ lại những gì Đàn Chi Uyển đã nói, không hề thấy bất ngờ chút nào.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đàn Mạt biết ngoài miệng thì Đàn Chi Uyển khinh bỉ chuyện liên hôn, nhưng trên thực tế lại cực kỳ bất mãn khi đối tượng liên hôn cuối cùng lại biến thành cô. Có lẽ là đã trải qua một lần đấu tranh tư tưởng mạnh mẽ, cô ta mới chịu vứt bỏ mặt mũi, chủ động đi tìm Tạ Kỳ Thâm.
Không hẳn là thích, chỉ là muốn Tạ Kỳ Thâm thay đổi quyết định, như vậy thì có thể sỉ nhục cô một phen.
Cũng chẳng còn cách nào, từ nhỏ đến lớn, Đàn Mạt hoàn toàn không muốn so đo tính toán, cô cũng tự biết bản thân là con nuôi, chưa từng muốn cướp bất cứ thứ gì từ tay Đàn Chi Uyển.
Hai người từ sân sau quay lại phòng khách.
Trong phòng khách, bố Đàn đang pha trà, trông thấy hai người, vội cười gọi:
"Nào nào, hai đứa ngồi đây."
Hai người ngồi vào một bên ghế sofa, bố Đàn mỉm cười đưa trà đã pha đến:
"Nào, uống trà đi, lâu lắm rồi Kỳ Thâm không đến nhà ta nhỉ? Bác nhớ hồi Mạt Mạt còn học trung học, cháu thường xuyên đến đây dạy thêm cho nó, hồi ấy cháu ở cũng rất gần nhà chúng ta."
"Vâng, bác vẫn còn nhớ ạ."
Bố Đàn cười: "Nghe bố cháu nói, sau khi về nước cháu chuyển đến thành phố Hải Từ rồi à?"
"Vâng, tạm thời cháu đang ở bên đó."
Bố Đàn thoải mái nói:
"Bên thành phố Hải Từ dạo gần đây đang sửa chữa hệ thống tàu điện ngầm, muốn sang bên này hình như phải đi đường vòng. Hôm nay cháu lái xe đến không tiện lắm đúng không?"
Tạ Kỳ Thâm ôn hoà cười nói: "Cháu không rõ lắm, gần đây tập đoàn có việc bận, cháu hiếm khi trở về, hôm nay cháu và Đàn Mạt đi từ chỗ ở của cô ấy sang."
Bố Đàn ngẩn người, sau đó cười:
"Vậy à...
"Đàn Mạt để ý thấy vẻ mặt bố Đàn dường như đã hiểu hết tất cả, nhưng lại không nói thẳng ra, sau đó âm thầm vui vẻ, đột nhiên cô sững người. Đừng bảo bố cô hiểu lầm là tối hôm qua cô và Tạ Kỳ Thâm đã cùng nhau qua đêm nhé? Mặt cô thoắt cái nóng bừng, đỏ mặt len lén lườm Tạ Kỳ Thâm. Người này có thể đừng nói chuyện mơ hồ như thế được không! Người đàn ông nhướng mày, thắc mắc:"Sao vậy?"
Đàn Mạt: "..."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!