Chương 16: (Vô Đề)

Đánh giá: 2.5 / 2 lượt

Đàn Mạt cau mày: "Đúng rồi, chú út, chú có thể đợi chân chú hoàn toàn khỏi rồi mới đá bóng tiếp được không? Như vậy lỡ như lại bị thương thì phải làm sao?"

Đàn Viễn Chu không chịu được cô lải nhải, vội vàng nhận sai: "Không hổ là người sắp liên hôn nha, vừa gặp mặt đã bắt đầu cùng nhau trách móc tôi rồi."

Mặt Đàn Mạt nóng lên: "Đang nói về chân của chú mà…

"Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Đàn Viễn Chu cong môi một cách sâu xa:"Đúng rồi, Mạt Mạt, chuyện hai người liên hôn có phải vẫn chưa đưa ra quyết định cuối cùng không?"

Đàn Mạt hơi ngẩn ra: "Tụi cháu…"

Đàn Viễn Chu vỗ vỗ vai cô: "Mạt Mạt, giữa cháu và Tạ Kỳ Thâm, chú là chú út của cháu chắc chắn sẽ đứng về phía cháu, chú đề nghị cháu vẫn nên suy nghĩ kỹ càng về cuộc liên hôn này."

Đàn Mạt lúng túng muốn giải thích, Đàn Viễn Chu vẫn còn đang tự mình cảm thán:

"Chuyện lớn như hôn nhân nhất định phải suy nghĩ cho thật kỹ, đầu tiên cháu phải tìm hiểu rõ đối phương, xem coi người đó có đáng để cháu gả hay không. Đặc biệt là loại người lòng dạ thâm sâu, quá nhiều tâm tư nào đó, lại càng phải suy nghĩ cho kỹ càng, có đúng không?"

Tạ Kỳ Thâm nghe thấy, khóe môi bỗng chốc cong lên: "Đúng là nên suy nghĩ cho kỹ càng.

"Đàn Mạt trừng anh một cái, mặt càng đỏ hơn. Đàn Viễn Chu vẫn chưa biết đã xảy ra chuyện gì, cười đứng dậy:"Hôm nay dì giúp việc làm xong đồ ăn thì đã về rồi, chú đi hâm nóng lại thức ăn đã, Mạt Mạt đến giúp chú nào.

"Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé."Vâng."

Đàn Mạt đang định đi theo, Tạ Kỳ Thâm cản cô lại: "Em ngồi đợi trong phòng khách đi, tôi giúp cho."

Hai người đàn ông đi vào phòng khách, Đàn Viễn Chu cười chế nhạo: "Tạ Kỳ Thâm, tính chiếm hữu của cậu có cần phải dữ dội vậy không?

"Đến Đàn Mạt ở cùng anh ta cũng không cho. Tạ Kỳ Thâm liếc anh ta:"Cậu thu lại tâm tư của mình đi."

"Tạ Kỳ Thâm cậu đừng quên rằng, bây giờ cậu và Mạt Mạt liên hôn, tôi là bề trên của nó, lời nói rất có trọng lượng đó."

Tay của Đàn Viễn Chu lười nhác chống ra sau, dựa lên quầy bếp, cười đắc ý với anh:

"Thế nào? Có cần lấy lòng tôi một chút không? Tâm trạng tôi mà tốt, có thể nói giúp cậu hai câu ở trước mặt Mạt Mạt, nói không chừng người ta sẽ đồng ý liên hôn với cậu đó."

Tạ Kỳ Thâm thu lại ánh mắt, khoé môi cong lên, đôi môi mỏng thốt ra vài chữ:

"Không cần đâu, cảm ơn chú út.

"Đàn Viễn Chu: ?? Chú út? Tạ Kỳ Thâm lấy món đồ trong túi đưa qua cho anh ta. Đàn Viễn Chu nhận lấy, phát hiện đó là giấy kết hôn của hai người:"Má nó, hai người!"

Đàn Viễn Chu kinh ngạc đến rớt cằm, gọi Đàn Mạt vào: "Mạt Mạt, cháu đăng ký kết hôn với cậu ta rồi à?"

Đàn Mạt ngây người nhìn Tạ Kỳ Thâm một cái, giải thích sự thật: "Mới… mới vừa nãy đi đăng ký."

"Sao cháu lại dễ dàng đồng ý với cậu ta như vậy chứ?

"Đàn Mạt: ? Tạ Kỳ Thâm nói với cô:"Mặc kệ cậu ta, bưng đồ ăn vào đây."

Đàn Mạt bưng đồ ăn lên bàn cơm, Tạ Kỳ Thâm giật giấy kết hôn lại từ trong tay Đàn Viễn Chu, Đàn Viễn Chu tức đến bật cười: "Tạ Kỳ Thâm, cậu có cần gấp gáp vậy không?"

"Gấp sao?"

Tạ Kỳ Thâm cầm chén xới cơm: "Chỉ là đúng lúc hôm nay có thời gian."

"Được rồi đó, cậu tưởng tôi không hiểu cậu chắc?

"Người đàn ông nhấc mi mắt lên nhìn anh ta, đáy mắt sâu thẳm. Đàn Viễn Chu tự biết kết quả đã được quyết định, cười lạnh một tiếng:"Thật không ngờ người nào đó lại gấp gáp làm cháu rể của tôi như vậy."

"Cho cậu được lợi rồi còn không muốn?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!