Chương 1: (Vô Đề)

Đánh giá: 2.5 / 2 lượt

Màn đêm buông xuống, vầng trăng khuyết treo trên bầu trời, bị sắc trời nhuộm đen.

Trong biệt thự, tiếng người huyên náo.

Ánh trăng rọi xuống, Đàn Mạt lặng lẽ bước lên bậc cầu thang cuối cùng, đi đến trước cửa một căn phòng trên tầng hai.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.

Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Cô mượn ánh sáng từ hành lang để nhìn vào trong.

Trong phòng, một người đàn ông đang đứng trước cửa sổ sát sàn.

Đối phương có dáng người thon dài, đường nét góc nghiêng của gương mặt linh hoạt bị ánh sáng chiếu rọi, sóng mũi cao thẳng, xương lông mày nổi bật, ngón tay kẹp điếu thuốc, khói trắng bay lượn lờ.

Đàn Mạt đi vào trong.

Đối phương liếc mắt sang nhìn cô, dập tắt điếu thuốc, ánh đèn neon ngoài cửa sổ giống như một biển lửa dịu dàng, rọi vào trong con ngươi đen thẫm phức tạp của anh.

Đàn Mạt đi đến trước mặt anh, hai người đứng rất gần nhau, cô nâng mắt nhìn về phía anh, còn chưa mở miệng, tay của người đàn ông đột nhiên nắm lấy thắt lưng cô.

Cô bị đè lên cửa sổ sát sàn.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Xung quanh là mùi rượu mập mờ trộn lẫn với mùi thuốc lá.

Hàng mi dài của Đàn Mạt run lên, một giây sau, xúc cảm nóng bỏng đã rơi xuống môi cô.

Đầu lưỡi luồn sâu vào.

Khiến cho hơi thở của hai người đan xen lẫn lộn.

Dường như anh đã say rồi, như muốn phát tiết chuyện gì đó.

Tim Đàn Mạt đập như trống, giọng nói mềm oặt tràn ra từ kẽ môi: "Tạ Kỳ Thâm…"

Đuôi mắt người đàn ông phiếm đỏ, hơi thở phập phồng dữ dội, nhìn chằm chằm vào cô: "Ừ."

Tiếng uống rượu trò chuyện của bạn bè bên ngoài lúc có lúc không truyền vào, giống như bất kỳ lúc nào cũng sẽ xông vào, khiến trái tim cô thắt chặt.

Ở nơi không người, cằm Đàn Mạt bị nâng lên, người đàn ông hôn xuống lần nữa.

Lật người một cái, Đàn Mạt từ giấc mộng trở về hiện thực.

Cô mở mắt ra, người đàn ông với tình cảm cuộn trào đã biến mất không dấu vết từ lâu, chỉ còn lại gương mặt đang nóng ran của cô.

Đàn Mạt nhìn căn phòng trống rỗng, xấu hổ nhíu mày.

Sao lại mơ thấy anh rồi…

Đàn Mạt vùi mặt vào trong chăn, trong đầu bất giác quay trở về buổi tối như trong giấc mơ.

Cô dập tắt hồi ức, sau khi bình ổn lại cảm xúc thì ngồi dậy, nhìn đồng hồ treo trên tường, đã hơn mười một giờ trưa rồi.

Đàn Mạt bước xuống giường, đi vào phòng tắm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!