Vân nhi xuất giá.
Không có khua chiên gõ trống cũng không có làm tiệc rượu, địa vị của tiểu thiếp chẳng qua so với nha hoàn cao hơn một chút mà thôi, sơn dân mặc dù không có tiền nhưng đều là một thân tự do, tiểu thiếp là đồ chơi của nam nhân được xem như là một nửa nô lệ.
Một đỉnh kiệu nhỏ tới đón Vân nhi đi, nàng mang theo chỉ là một bao quần áo nhỏ.
Cha mẹ Vân nhi nước mắt tuôn đầy mặt không chịu buông tay...
Bạch xà nghiêng đầu, trông thấy trên sườn núi cách nhà Vân nhi không xa có một tên tiểu tử đang quỳ xuống đất gào khóc, là trong miệng Vân nhi nói Vương đại ca.
Có lẽ hắn đang thầm mắng mình vô dụng không thể để cho Vân nhi ăn cơm no, hắn đang hận Quách viên ngoại phá hoại cô nương tốt, thế nhưng là hắn cái gì cũng đều không làm được chỉ có thể trơ mắt nhìn kiệu nhỏ khiêng nữ hài mà mình yêu thích đi.
Thân rắn rẽ lúa nước sang hai bên bồi tiếp kiệu nhỏ rời đi, đưa Vân nhi xuất giá.
Trong kiệu nhỏ duỗi ra một cái tay vén rèm xe lên, ánh mắt nhìn thấy thân ảnh màu trắng thật dài kia ở bên trong ruộng lúa, gương mặt xinh đẹp đầy nước mắt lộ ra nụ cười vui vẻ...
Đi qua cửa thôn cầu đá, đi qua bờ ruộng, kiệu nhỏ chở nữ oa trước đây cùng mộng tưởng ăn cơm no của nàng rời khỏi sơn thôn.
Advertisement / Quảng cáo
Trúc xanh biếc đong đưa, nữ hài trong kiệu nhìn qua phong cảnh quen thuộc đang xa dần, mơ hồ nghe thấy thanh âm quen thuộc kia ở phía sau thôn gào thét tên mình, một dòng nước mắt chảy xuống.
Có lẽ đã từng hối hận qua, nhưng hồi tưởng lại nạn đói năm đó nhớ đến hương vị đắng chát của rễ cỏ và vỏ cây thì lập tức trở nên kiên định.
Có lẽ nàng đã phụ tình yêu Vương đại ca dành cho nàng mà gả cho lão viên ngoại làm tiểu thiếp là sai, vậy thì thế nào?
Vận mệnh đã hành hạ nàng vài chục năm nên nàng không muốn vì lưu lại lương thực cho hài tử mà để mình chết đói, nàng chẳng qua là nghĩ không muốn phải chịu đói nữa muốn tiếp tục sống, chỉ có thể trách thế đạo này vận mệnh này.
Một đường tiến về phía trước bạch xà một đường đi theo sau, chỉ là muốn biết sau này Vân nhi ở tại đâu, kiệu nhỏ dọc theo đường núi xóc nảy tiến lên, đợi đến giữa trưa đi vào một chỗ trang viên bên ngoài trấn.
Bạch xà bò lên trên một cây đại thụ, từ xa xa nhìn kiệu nhỏ từ cửa sau trang viên đi vào.
Tiểu thiếp địa vị thấp không có tư cách đi cửa lớn cũng không có tư cách bái thiên địa và tổ chức tiệc cưới, nói là nạp thiếp kỳ thật nói trắng ra là chính là tùy ý tìm công cụ đùa bỡn mà thôi, bạch xà hi vọng Vân nhi có thể hạnh phúc.
Trên tàng cây nhìn hồi lâu, mãi đến khi mặt trời chiều ngã về tây.
Trang viên treo đèn lồng lên, bạch xà cố gắng nhớ kỹ nơi này sau đó quay người rời đi, trở về Thập Vạn Đại Sơn thuộc về mình, trong lòng lặng lẽ vì nữ hài đã từng hồn nhiên ngây thơ cầu phúc........
Dưới cây ngân hạnh, bạch xà nhớ tới tấm gương mặt xinh đẹp mỉm cười nhưng lại dính đầy nước mắt kia.
Đối với vận mệnh trong nhân thế bạch xà không có cách nào làm ra cái gì. Vân nhi đã lựa chọn vận mệnh của mình, bất luận là đúng hay sai đều đã thành kết cục đã định, nhưng Vân nhi từ nhỏ sống ở trên núi làm sao có thể phòng bị được đại gia đình bên trong lục đục với nhau a?
Mây lên mây xuống, sơn cốc hoàn toàn như trước đây.
Qua chuyện này của Vân nhi, bạch xà hi vọng tu luyện có thể cải biến vận mệnh của mình, không còn chỉ có hai lựa chọn nữa, mình chế định vận mệnh của mình, tuy chẳng biết năm nào tháng nào có thể thành tiên, trăm năm?
Ngàn năm? Không quan trọng, cho dù vạn năm cũng phải kiên trì, nếu có một ngày trở nên đủ mạnh mẽ, liền có thể khống chế vận mệnh của mình.
Thời gian hoàn toàn như trước đây im ắng lưu chuyển.
Một năm sau.
Đang ở dưới cây ngân hạnh tu luyện bạch xà trông thấy có một cái thân ảnh lảo đảo nghiêng ngã chạy vào sơn cốc, quần áo rách rưới, toàn thân trầy thương máu me đầy mặt, như bị điên dồn sức chạy, không khỏi có loại dự cảm không tốt.
Có lẽ người kia đang hô to gọi nhỏ, nhưng do cách quá xa nên bạch xà không nghe được thanh âm.
Đợi khi chạy tới gần mới nhìn thấy rõ thân phận của người đến, là Vân nhi nói cái kia Vương đại ca, bạch xà trong lòng lạnh buốt...
"Rắn tiên... Rắn tiên van cầu ngươi mau cứu Vân nhi..."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!