Đội ngũ đi săn đi vào rừng rậm.
An tĩnh có chút quỷ dị, cánh rừng rậm này không nghe được bất luận tiếng chim kêu thú rống gì, ngay cả chuột cũng không gặp được, cực độ yên tĩnh khiến cho ngựa lớn và chó săn trong đội ngũ xao động không yên.
Phía trước thợ săn có phát hiện.
Tộc trưởng thúc ngựa tiến lên, nhìn thấy đám thợ săn vây quanh mấy cái ụ đất to lớn kỳ quái, ụ đất so với người còn cao hơn, to to nhỏ nhỏ tụ chung một chỗ, tộc trưởng nhớ tới trên đường đi nhìn thấy rất nhiều loại ụ đất kỳ quái này.
Thập Vạn Đại Sơn quả nhiên là thần bí ngay cả loại vật này cũng có, chẳng qua nơi này làm cho toàn thân cảm thấy không được tự nhiên lắm...
Trên sườn núi, mắt rắn lạnh lùng nhìn chăm chú, đợi sau khi nhánh đội ngũ kia đi sâu vào rừng rậm, cái đuôi cuốn lấy một khối tảng đá hình dạng dài mảnh hung hăng văng ra ngoài!
Tảng đá xoay một vòng bay qua ngọn cây lướt qua đám người, sau đó đập ầm ầm tại bên trên ụ đất. Bang một tiếng, đập nát một khối nhỏ, ụ đất về cơ bản không có gì đáng ngại.
Đám người ngẩn người, hoài nghi có người đánh lén, tụ sát lại với nhau khẩn trương nửa ngày nhưng cái gì cũng không phát hiện.
Kỳ thật lúc hòn đá rơi xuống đất nếu bọn hắn bỏ chạy thì còn có thể sống sót, nhưng hiện tại thì đã chậm rồi, từ bên trong ụ đất giống như là nguồn suối tuôn ra từng luồng từng luồng dòng nước màu đen...
Advertisement / Quảng cáo
Gâu gâu gâu ~!
Chó săn như bị điên sủa loạn, thậm chí có hai con chó săn giãy dụa thoát ra khỏi dây thừng mang theo sợi dây chạy đi, ngựa hí lên, dị trạng của chó săn cùng ngựa lớn khiến cho mọi người cảm thấy bất an, đồng thời nhớ tới âm thanh vù vù trong rừng cây.
Mãi cho đến khi bắp chân của tên gia đinh nào đó đau xót, cúi đầu xuống nhìn thì thấy một màn làm cho người ta da đầu tê dại.
Kinh hãi kêu lên thảm thiết phá vỡ không gian yên tĩnh...
Càng ngày có càng nhiều những con kiến lớn bằng ngón cái nhào tới!
Đám người vừa mới nãy còn dựa sát lại một chỗ trong nháy mắt vỡ tổ tản đi khắp nơi chạy loạn, một bên chạy một bên liều mạng đập những con kiến trên người, nhưng càng tán loạn càng dễ chết bởi vì chấn động sẽ dẫn bọn kiến đang ở trong ổ ra, từng cái ụ đất lập tức biến thành hải dương màu đen.
Một loại kiến nào đó không biết tên đã làm cho nhân loại thấy được cái gì gọi là ưu thế về số lượng, chỉ mất một lúc ngắn ngủi mà cánh rừng cây này gần như đã không còn chỗ đặt chân nữa.
Người đã ngã sấp xuống thì đừng nghĩ đến việc đứng lên lại, trong mấy giây ngắn ngủi liền sẽ trở thành một quả cầu kiến sau đó dần dần tan rã.
Bạch xà nhớ tới trước đây có một con cá sấu đi ngang qua rừng cây, cá sấu dài hơn bốn mét chẳng mấy chốc liền tan rã mất, hóa thành chất dinh dưỡng của đám kiến, huống chi con người cũng không có một bộ da thịt rắn chắc như con cá sấu kia.
Nhìn một chút tộc trưởng gì đó còn đang thúc ngựa phi nước đại chạy trốn, bạch xà biến mất trong bụi cỏ.
Ngựa mang theo tộc trưởng chạy trốn. Địa hình gồ ghề hạn chế tốc độ của ngựa, con kiến cắn xé khiến cho ngựa lớn nổi điên lao đi một cách điên cuồng, ngồi tại trên lưng ngựa tộc trưởng không có chú ý bị nhánh cây quét trúng làm y té ngựa, chịu đựng đau đớn đứng lên nhưng tọa kỵ sớm đã không thấy tăm hơi đâu, nghe thấy phía sau từ trong rừng cây còn có từng trận kêu la thảm thiết truyền ra, bấp chấp đau đớn tiếp tục khập khiễng chạy trốn.
Nếu như thời gian có thể đảo ngược, hắn thề tuyệt đối sẽ không tiến vào rừng rậm dù chỉ là một bước, đáng tiếc hết thảy đều đã trễ rồi.
Bóng trắng hiện lên, đầu của vị tiểu tộc trưởng ở nông thôn này đau xót ngất đi.
Không biết qua bao lâu, tộc trưởng chậm rãi tỉnh lại, cảm giác giống như có ai đó đang lôi mình đi về phía trước, cũng không biết là gia đinh hay là những thợ săn được thuê kia, sau khi trở về phải thưởng hai lượng bạc mới được, tộc trưởng nghĩ như như vậy, thế nhưng lúc y ngẩng đầu nhìn về phía trước thì lập tức vô cùng hoảng sợ...
Cái đuôi của một con bạch xà to lớn đang cuốn lấy bắp chân của y hướng phía trước kéo lấy!
"Cứu... Cứu mạng a..."
Không có bất kỳ người nào đáp lại, tiếng kêu cứu ở trong sơn cốc vang vọng, lòng tộc trưởng rét lạnh.
Tiếp đó cả người y bay vút lên trời cao, rơi xuống đất lăn lộn vài vòng ngẩng đầu nhìn chung quanh hoảng sợ kêu rên, vẫn là phiến sơn lâm kia, y bị bạch xà đem trả lại.
Đám kiến bao trùm kẻ lòng tham không đáy, bạch xà cũng không quay đầu lại mà rời đi........
Người may mắn trốn thoát chạy ra núi, sau đó danh tiếng hung thú trong núi được lan truyền nhanh chóng, Thập Vạn Đại Sơn lần nữa dùng mùi tanh của máu hắn cảnh cáo con người, mấy chục người lên núi sống sót không tới mười người.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!