Chương 2: Thâm sơn người hái thuốc

Thập Vạn Đại Sơn trải dài vô biên, độc trùng mãnh thú khí độc nước hung, bởi vì hoàn cảnh ác liệt nên thường ngày ít ai lui tới, và cũng do điều kiện đặc biệt nên nơi này còn dưỡng dục ra vô số sinh vật cùng linh dược hiếm thấy.

Nơi tập trung linh khí sẽ dựng dục ra một ít dược liệu đặc thù, bên trong ẩn chứa thiên địa linh khí cùng nhật nguyệt tinh hoa, bởi vậy cũng thường dẫn tới dã thú nuốt.

Ngày nào đó, bạch xà du tẩu khắp sơn lâm đi săn, không biết rằng mình sắp nghênh đón xà sinh cải biến...

Dã thú phi điểu có một loại năng lực, đó chính là không cần học tập hoặc tích lũy kinh nghiệm, chỉ dựa vào trực giác liền phân biệt rõ sự vật tốt hay xấu, phảng phất trong cõi u minh có cái gì đó dẫn dắt thúc đẩy, đó gọi là bản năng.

Bạch xà ngẩng đầu khẽ nhả lưỡi rắn ra tìm mùi của con mồi.

Bỗng nhiên, một cỗ mùi dụ hoặc đã kích thích sâu sắc hệ thống khứu giác của rắn. Đó là một loại mùi hương chưa hề ngửi qua, mùi thơm ngát nhàn nhạt khiến rắn cảm thấy thư thái dễ chịu.

Trong đầu phảng phất có thanh âm nói cho bạch xà nhanh đi ăn đồ vật đó, dựa vào ký ức di truyền ở sâu trong linh hồn bạch xà xác nhận đây không phải là bẫy, thoáng do dự một chút sau đó vặn vẹo thân thể truy tìm nơi phát ra mùi.

Bơi qua một dòng suối nhỏ, lưỡi rắn không ngừng bắt giữ mùi nhanh chóng bò, từ mùi đến xem cũng không cách xa, đang bò lên sườn núi sau đó tìm thấy trong khe núi giữa sườn núi có cái hố nhỏ. Bên trong có một vũng nước đọng phạm vi không quá một mét, cạnh hố nước có một gốc cỏ tươi màu xanh nhạt.

Cây cỏ nhỏ toàn thân xanh biếc giống như lưu ly, dịch tiêu hóa từ khóe miệng không tự giác rỉ xuống, gần như không hề do dự mở miệng rắn đem gốc cỏ xanh nhổ tận gốc mang cả bùn đất nuốt vào, sau đó, bạch xà cảm giác trong bụng nóng hừng hực, mắt rắn tối sầm lại ngất đi...

Advertisement / Quảng cáo

Kỳ thật cây cỏ xanh kia không phải cỏ dại cũng không phải cái gì thiên địa dị chủng thế gian hiếm thấy, bất quá chỉ là một gốc thuốc bổ dược hiệu sung túc trên năm tháng tuổi, gặp đúng lúc sinh trưởng tại nơi linh khí tập trung Địa phẩm chất thượng thừa, có điều mới chỉ là mầm non, bạch xà không hiểu những thứ đó, chỉ biết ăn xong sẽ có chỗ tốt, huống chi nếu như không ăn chỉ sợ sẽ có mãnh thú khác đến tranh đoạt.

Tại trong núi rừng hôn mê là nguy hiểm nhất, cũng may vũng nước đọng nằm ở vị trí giữa sườn núi đã bị khe núi giấu đi.

Mặt trời lặn mặt trăng lên.

Sau một ngày hôn mê, cái đuôi giật giật, bạch xà chậm rãi tỉnh lại.

Sau khi tỉnh lại thầm mắng bản thân bất cẩn, may mà không trúng độc, lại cảm thấy toàn thân dường như bị trói buộc căng cứng khó chịu, bạch xà từng có mấy lần kinh nghiệm lột xác biết mình lại muốn lớn lên dài ra, vặn vẹo thân rắn xuống núi.

Trở lại hang đá, bạch xà tiến vào đống đá vụn bên trong dùng sức tại góc cạnh của một hòn đá cọ xát.

Vảy rắn là tầng da phía ngoài vô cùng cứng cỏi có thể phòng ngừa dưỡng khí trong cơ thể xói mòn, sẽ không theo thân thể sinh trưởng mà lớn lên, nhất định phải lột xuống lớp da rắn cũ mới có thể lớn hơn.

Bạch xà hơi nghi hoặc một chút, khoảng cách lần lột xác gần nhất còn chưa đủ một tháng nhưng tại sao lại lớn thêm nữa?

Trước hết là đầu da rắn tróc ra, nhờ vào góc cạnh thô ráp tiếp tục cọ xát từng chút một từ đầu đến thân đem lớp da cũ cởi bỏ, cuối cùng, đuôi rắn nhọn lột xác, toàn bộ quá trình lột xác kết thúc.

Bạch xà có trí tuệ của nhân loại dùng đuôi rắn cuộn lại lớp da cũ giấu vào trong khe đá, làm như vậy là vì phòng chim ưng chú ý tới.

Lột xác rất nguy hiểm, không nói tới việc thiên địch nhìn chằm chằm, nếu như không có cách nào đem lớp da cũ lột ra rất có thể sẽ dẫn đến cái chết, lại còn tiêu hao lượng lớn dinh dưỡng.

Rất nhiều người bắt rắn chính là thừa dịp thân thể trở nên cứng không linh hoạt cùng tính cảnh giác kém mà đem rắn bắt giữ, bằng không thì bạch xà cũng sẽ không tiến vào đống đá vụn.

Toàn thân mỏi mệt lần nữa tiến vào trạng thái ngủ...

Ngày thứ hai.

Bạch xà phát hiện vảy rắn trên thân trắng hơn càng đẹp mà thân thì lại dài ra, tính từ đầu tới đuôi ước chừng dài năm mét, ở trong cánh rừng rậm này cũng được xem là cái quái vật khổng lồ.

Thân thể càng lớn mang ý nghĩa sức chiến đấu cũng càng lớn, bạch xà không biết cực hạn của mình là bao nhiêu, nhưng dù sao càng lớn càng mạnh bao giờ cũng đúng.

Khí trời tốt, bạch xà bò ra khỏi hang động tiếp tục đi săn.

Thập Vạn Đại Sơn khó có thể cày bừa trồng trọt lại càng không thích hợp cho con người sinh sống, môi trường ác liệt ít ai lui tới.

Nhưng mà cũng có thể chính là vì nguyên nhân như vậy nên đã trở thành địa điểm lui tới của những người hái thuốc khốn khổ, mang theo các loại dụng cụ cùng thuốc đuổi sâu bọ kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên thâm nhập đại sơn, vì người nhà kiếm lấy đồng bạc ít ỏi sống qua ngày.

Rất nhiều người cũng không bao giờ có cơ hội đi ra ngoài nữa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!