Ở Hoa Sơn đếm không hết cung điện lầu các đi dạo mấy ngày, bạch xà rốt cuộc cũng biết rõ tình hình cơ bản.
Thuần Dương Cung, nghe nói là do một vị đại năng nào đó ở tiên giới sáng lập ra, chính là trấn quốc Thần Tông của Đại Đường đế quốc. Nội tình vững chắc, cao nhân đếm không hết và người thành tiên có rất nhiều, hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu thiên hạ đệ nhất tông môn.
Đại khái chia làm năm mạch, phân biệt là chưởng môn Lý Tướng Ngôn Ngọc Hư nhất mạch, cùng thế hệ với chưởng môn là bốn vị sư huynh muội, Thương Vũ Kim Hư, Giang Ly Linh Hư, Kỳ Vân Tử Hư, cuối cùng là Vu Dung Thanh Hư nhất mạch.
Ngày thường mỗi người coi giữ một phong, vị trí của bạch xà chính là Thanh Hư Cung.
Trong thiên hạ, hầu như nguyện vọng của mỗi người khi còn bé đều là đầu nhập Thuần Dương để tu tiên vấn đạo tìm kiếm phương pháp trường sinh bất lão, thế nhưng tư chất có hạn, vạn người vào núi chưa chắc đã được một.
Người có thể vào sơn môn không ai không phải là tài năng xuất chúng trong thế gian, chính là thuộc về cái loại đỉnh đầu tỏa ra linh khí đến nỗi cho dù đậy vách quan tài lại cũng không ép xuống được (*).
(*) Câu này đại khái nói là những người được gia nhập Thuần Dương hầu như ai ai cũng có tư chất xịn xò cao ngút trời:v
Thuần Dương Cung là danh môn chính phái đứng đầu được thế nhân vô cùng kính trọng, hạo nhiên chính khí phẩm hạnh lương thiện chính trực. Mặc kệ tà tu hay là yêu ma làm hại nhân gian, Thuần Dương đệ tử xuống núi lịch lãm nếu thấy đều sẽ rút kiếm trừ ác.
Quan trọng nhất, người của Thuần Dương Cung toàn tâm toàn ý tu hành đối với phàm thế không có hứng thú gì, đây cũng chính là nguyên nhân tại sao đế vương nhân gian lại tôn Thuần Dương làm trấn quốc Thần Tông.
Một lòng nghĩ thoát tục cầu thành tiên lại còn không mưu cầu danh lợi thích trừ gian diệt ác, giáo phái tốt như vậy quả thực chính là tin mừng của người cầm quyền.
Advertisement / Quảng cáo
Bạch xà cảm thấy mình đã ôm vào bắp đùi, hơn nữa còn là cái loại bắp đùi mọc đầy lông chân đặc biệt chắc kia, đây chính là trấn quốc Thần Tông, ai dám đánh lên núi gây sự? Quả thực là phúc địa tốt nhất để ăn no chờ chết, ân, còn phải hảo hảo vuốt mông ngựa bớt bị người ta một cước đá xuống núi.
Thế là, Dương Mộc và Từ Linh phát hiện con bạch xà lười biếng kia gần đây chịu khó rất nhiều...
Cung điện bốn phía được bao quanh bởi núi rừng nhưng đừng nói là chuột, ngay cả con rệp cũng không có. Bạch xà chỉ cần ở nơi nào đó bò qua, lưu lại khí tức của loài rắn liền đem những loài chuột kia dọa đến mức dọn nhà chạy trốn, chỉ trông coi đại điện thôi thế mà bạch xà lại hao tâm tổn trí nhọc nhằn chỉnh đốn hoàn cảnh xung quanh.
Vu Dung Thanh Hư nhất mạch trong cung điện tính luôn cả Vu Dung mới chỉ có ba người, và một con rắn.
Nói là bắt trở về canh cổng nhưng thực tế chỉ là để cho có một con sủng vật đẹp mắt, không cần mỗi ngày phải giữ cửa, trong lúc rảnh rỗi bạch xà bắt đầu suy nghĩ làm thế nào để tăng thêm tốc độ tu luyện.
Tiên sơn phúc địa kỳ ngộ có nhiều, ví dụ như từ Linh Hư cung thuận gió thổi tới nồng nặc mùi vị của linh đan diệu dược.
Linh Hư nhất mạch chú tâm vào chế dược luyện đan vẽ phù, y thuật cao siêu, là sơn phong chuyên về y dược luyện đan của Thuần Dương.
Đều cho rằng đệ tử của Linh Hư nhất mạch chỉ biết luyện đan không biết đánh đấm thì coi như lầm to rồi, luyện đan đòi hỏi phải có cơ sở vững chắc, hơn nữa ngày thường luyện đan chế dược dùng y thuật cứu người nên bằng hữu có rất nhiều, kiếm pháp gì bảo bối gì người ta đều có thể kiếm tới tay, nói chúng là giàu nước đố đổ vách.
Bạch xà chính là để mắt tới đám Linh Hư đệ tử giàu nước đố đổ vách đó, bọn gia hỏa này rất giàu có, chỉ cần tới chỗ này nhặt chút rác rưởi tuyệt đối sẽ có chỗ tốt.
Cũng giống như là chơi game vậy, cao thủ đại hào không quan tâm tới đồ rác rưởi, nhưng những đồ rác rưởi kia đối với mấy anh em tiểu hào mà nói chính là bảo bối.
Trước đại điện của Linh Hư cung có một lò luyện đạn to lớn hình hồ lô được bày bên trên một bông hoa sen đá, đan lô khắc đầy trận pháp bát giác có treo chuông đồng, cũng không biết treo chuông đồng ở trên đan lô là có ý nghĩa gì.
Bạch xà quan sát đan lô hồi lâu cũng không nhìn ra lý do vì sao phải làm như vậy, như quen thuộc đi qua đại điện rồi hướng tới hậu viện.
Hai đệ tử trông coi đại điện làm như không thấy gì.
Tin tức Vu sư thúc mang về một con bạch xà rất nhanh truyền khắp Hoa Sơn, lúc ấy còn tưởng rằng là dị thú gì hiếm thấy kết quả lại là một con bạch xà bình thường, đám người lập tức mất hứng thú.
Về phần ngăn cản thì không cần thiết, một con rắn sủng vật mà thôi, nhiều lắm là ở trong Linh Hư cung nhặt chút thuốc cặn bã để ăn.
Không sai, bạch xà chính là đến nhặt cặn thuốc và luyện đan thất bại phế đan để ăn, nói tới chỗ này liền phải cảm tạ năng lực nuốt mạnh mẽ và khả năng tiêu hóa đáng sợ.
Người hiểu rõ loài rắn đều biết, rắn có thể nuốt vào con mồi so với khuôn miệng của mình lớn hơn nhiều, hơn nữa bản thân bạch xà còn thuộc về chủng loại bất kể là da lông xương cốt hay vảy giáp đều có thể tiêu hóa.
Quá trình tiêu hóa có thể kéo dài đến mấy ngày thậm chí hơn mười ngày, đủ để thấy năng lực phân giải tiêu hóa của rắn rất mạnh.
Bò tới bên ngoài phòng luyện đan, nhìn cũng không nhìn những Linh Hư đệ tử kia bởi vì hiếu kì mà tới vây xem, đi vào bên ngoài chuyên môn cuộn thân thể lại lẳng lặng chờ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!