Editor: KumoShiro001.....
Dòng suối róc rách, đồng ruộng, ngôi nhà tranh, y hệt như thế ngoại đào nguyên.
Viện môn dựng bằng tre được mở, đi ra một bà lão tóc bạc khuôn mặt hiền hòa sợi tóc có chút tản loạn, mang theo chậu gỗ chứa đầy quần áo đến bên dòng suối, một con chó vườn màu vàng vừa mới cai sữa chạy trước chạy sau vui chơi.
Bỗng nhiên, chó vàng nhỏ hướng bên dòng suối sủa to.
Gâu gâu gâu ~!
Bà lão cũng không để ý, thẳng đến khi nàng đi tới bờ sông và nhìn thấy cái thân ảnh to lớn trong vùng nước cạn...
Advertisement / Quảng cáo
Loảng xoảng một tiếng, chậu gỗ rơi xuống đất, bà lão hết sức kinh ngạc khi nhìn rõ toàn bộ cái thân ảnh kia, sau đó phù phù một tiếng quỳ xuống đất, trong miệng còn thì thầm khe khẽ.
"Trời ơi không phải chứ, làm sao lại đột nhiên có rồng rơi đây?"
Bà lão chưa bao giờ thấy qua việc đời chắc hẳn là đem bạch xà coi thành rồng từ trên trời rơi xuống, dù sao nàng gặp qua con rắn lớn nhất nhiều lắm là bằng chiều dài cánh tay.
Ngay tại lúc bà lão nói xong câu đó, bạch xà vẫn đang hôn mê bỗng cảm giác được có một tia khí thế kỳ quái thêm vào người mình, linh hồn vốn hư nhược giống như được truyền năng lượng vào dần dần khôi phục, nó không biết đây chính là Phong chính trong truyền thuyết.
Phong chính, đối với yêu tinh mà nói chính là ước mong, đối với yêu tinh chính là công nhận và tạo hóa.
Nói cụ thể một chút chính là sau khi nhân đạo hưng thịnh, tinh quái muốn tu luyện chính thống nhất định phải đạt được con người phong chính, phong yêu thì không phong chính, phong chính thì không phải yêu.
Tốt nhất là nhân loại tu sĩ đối với yêu quái phong chính và cầu phúc, qua miệng người xác nhận tinh quái trong tương lai có thể đạt tới trình độ nào.
Nói tóm lại, nhân loại tu vi càng cao thì càng tốt, tu vi càng cao thì hiệu dụng của phong chính cũng sẽ càng lớn, truyền thuyết nói nếu có đại năng phong chính chín lần là tốt nhất, tinh quái tu luyện chính đạo đều kỳ vọng như thế, đương nhiên, ngoại trừ những yêu tinh theo tà đạo kia ra.
Người bình thường phong chính cũng sẽ có hiệu dụng nhất định, đối với ngày sau đắc đạo sẽ có sự trợ giúp to lớn, với điều kiện tiên quyết là không thể tạo sát nghiệt lung tung.
Lấy một thí dụ, ngươi tình cờ ở nơi nào đó hữu duyên gặp được một con rắn tu luyện, như vậy ngươi không thể mở miệng gọi nó là rắn mà phải gọi nó là rồng.
Nhân đạo đại thịnh, con người chính là vạn vật chi linh, những lời thông qua miệng của con người nói ra sẽ có linh tính nhất định.
Nếu nói nó là rắn thì gần như tương đương với việc tuyên án nó sẽ không bao giờ có thể hóa giao thành rồng được, hậu quả nghiêm trọng khó có thể tưởng tượng, rất có khả năng khiến cho xà tinh kia trả thù, còn nếu như nói nó là rồng thì rắn có cơ hội đắc đạo rất lớn, như vậy ngươi đối với nó có ân thì sẽ không làm hại ngươi, bằng không nhân quả báo ứng nghiệp lực sẽ gia thân.
(Edit: Nghiệp lực gia thân là giảm đi nhân phẩm đó:>, khi độ kiếp sẽ ăn sấm sét mạnh hơn)
Đương nhiên, có thể chúc phúc là được rồi, không phong chính cũng không có vấn đề gì, chẳng qua là tỉ lệ gia tăng sẽ giảm bớt mà thôi.
Bà lão vô ý nói một câu đã phong chính cho bạch xà, đối với bạch xà có ân.
Chó vàng nhỏ tại bên bờ sủa gâu gâu, bà lão vén ống quần lên rồi xuống suối cố gắng đem bạch xà kéo ra khỏi nước.
Trên núi nước suối lạnh ngắt, thời gian dài ngâm trong nước khiến cho nhiệt độ cơ thể của bạch xà hạ xuống sinh lực không đủ, bà lão kéo nó ra khỏi mặt nước phơi nắng trong lúc vô tình đã tăng tốc độ khôi phục lên.
Gặp rồng vẫn bất tỉnh, bà lão hiền lành còn từ trong nhà lục ra lư hương rồi ở trước mặt bạch xà đốt hương, bà lão cái gì cũng không hiểu cảm thấy nếu dâng hương cho lão tổ tông mang lại chỗ tốt cho họ thì dâng hương cho rồng cũng giống vậy, thậm chí còn tìm một khối cỏ kê ở dưới đầu rồng. (Edit: Thật ra là rắn)
Bạch xà vẫn như cũ hôn mê.
Thương thế dần dần chuyển biến tốt, vết thương mọc ra thịt lồi cùng lân phiến mới trắng nõn, uống hết tinh huyết của sói sinh ra cực lớn bổ dưỡng, chí ít tương đương với một gốc thuốc bổ loại tốt nhất.
Vài ngày sau, bạch xà tỉnh lại.
Lúc bạch xà nâng đầu rắn lên trong nháy mắt đã nhìn thấy lư hương trước mặt và một bà lão đang quỳ xuống đất dập đầu, còn cả một con chó nhỏ mới cai sữa sủa gâu gâu.
Lần đầu tiên trông thấy bà lão trong cõi u minh liền có một loại cảm giác kỳ quái, giống như mình cần phải báo đáp nàng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!