Kỷ Yên Nhiên hỏi về lai lịch của Hạng Thiếu Long, Tín Lăng quân vội vàng nói, "Vị này là đệ nhất kiếm thủ Hạng Thiếu Long đến từ nước Triệu."Kỷ Yên Nhiên nở nụ cười nhìn Hạng Thiếu Long rồi nhìn sang Hàn Phi.
Hạng Thiếu Long tuy thở phào, biết rằng ả vẫn chưa thích mình cũng nén không được nỗi thất vọng, tựa như cảm thấy bị trúng thương, mâu thuẫn vô cùng. Hạng Thiếu Long lại trỗi lên tôn nghiêm của người đàn ông. Thầm nghĩ giờ đây không thể theo đuổi ả được, cần gì phải nhìn mặt ả để hành sự.
Chỉ thấy ả cười nói với Hàn Phi, còn những kẻ khác chỉ mở mắt mà nghe, một nỗi tức giận vô cớ nổi lên trong lòng, đương nhiên cũng có pha chút sự đố ky và bẽ bàng vì bị lạnh lùng, đứng dậy. Tín Lăng quân ngẩn người ra nói, "Thiếu long, ngươi làm gì vậy?"
Kỷ Yên Nhiên cũng quay sang nhìn gã, lúc này ả mới phát hiện thân hình cao lớn và phong thái uy vũ của gã. Hạng Thiếu Long cố ý cười lớn một cách tự nhiên nói, "Kỷ tiểu thư quả thật có nét đẹp trời cho, Hạng mỗ may mắn được gặp, xin cáo từ."
Kỷ Yên Nhiên hơi ngạc nhiên, rồi sau đó hình như thấy được lòng dạ gã, cười nhạt nói, "Hạng tiên sinh còn ở Ðại Lương được bao lâu."Hạng Thiếu Long thấy nàng vẫn không có vẻ giữ khách, trong bụng giận lắm, lại cảm thấy quá mất mặt, bề ngoài lại làm ra vẻ không để ý, lạnh nhạt đáp, "Vẫn còn vài ngày nữa."
Bọn Tín Lăng quân cũng đành bước theo gã ra về. Trên đường về, Tín Lăng quân trách, "Thiếu Long ngươi không biết đã bỏ qua một cơ duyên tốt. Kỷ Yên Nhiên hiếm khi cười nhiều như vậy, nói không chừng sẽ có đàn ca đãi khách nữa đấy.
"Trong lời lộ vẻ tiếc nuối, có thể nói tài nghệ đàn hát của Kỷ Yên Nhiên hay biết chừng nào. Còn Hạng Thiếu Long lại nghĩ đến tia mắt hung dữ của Ngao Ngụy Mâu nhìn gã, gã này chẳng phải là hạng hữu dũng vô mưu, kẻ có tài dưới trướng lại nhiều, còn mình thì quả thật đang rơi vào thế nguy hiểm. Về đến phủ Tín Lăng quân, đến chỗ Nhã phu nhân, nàng kéo tay gã vào phòng trong nói,"Ta đã liên lạc được bọn Ô Trác và Thành Tế, truyền đạt chỉ thị của chàng.
Ô Trác cũng nhắn với chàng rằng tai mắt của y ở Ðại Lương không biết có phải vì sự kiện lần này có liên quan đến cuộc đấu tranh Tín Lăng quân và Long Dương quân hay không, cho nên đã ẩn mình không chịu tiếp xúc với y, giờ đây chỉ có thể dựa vào bản thân chúng ta thôi.
Y còn nói sẽ tìm cách lẻn vào thành."Hạng Thiếu Long vừa nghe, trong lòng đã cảm thấy hỏng bét, mệt mỏi nằm vật ra giường của Nhã phu nhân, Nhã phu nhân cởi giày cho gã, dịu dàng nói,
"Nhã nhi đã tìm ra được lối vào của địa đạo, chàng sẽ thưởng cho người ta cái gì đây? Hạng Thiếu Long vui mừng, ngồi dậy ôm nàng vào lòng, hôn một cái thật kêu rồi nói,"Phu nhân quả thật có bản sự!"Nhã phu nhân ghé tai gã, nói rõ tường tận lối vào của địa đạo rồi nàng thở dài nói,
"Có lẽ đánh cắp Lỗ Công bí lục không quá khó, nhưng làm thế nào để rời khỏi nước Ngụy mà tránh được truy binh mới là chuyện khó nhất. Lỗ Công bí lục là một thứ quan trọng như vậy, Tín Lăng quân mỗi ngày đều sẽ kiểm tra, một khi phát giác đã không còn nữa thì tự nhiên sẽ nghĩ đến chúng ta ngay."Hạng Thiếu Long cảm thấy nhức đầu. Lúc này Tín Lăng quân cho người đến tìm gã, đòi phải lập tức bái kiến.
Bọn người hầu đưa gã đến căn nhà tối hôm đó gã đã nghe được cuộc nói chuyện giữa hai chị em Tín Lăng quân, sau khi phân vai chủ khách ngồi xuống, Tín Lăng quân nghiêm mặt nói, "An Ly vương hạ lệnh mời ngươi ngày mốt đưa Triệu Thiên vào cung, đêm ấy y sẽ thiết yến khoản đãi ngươi."
Hạng Thiếu Long giật mình, biết được thời khắc quan trọng đã đến. Tín Lăng quân trầm giọng nói, "Long Dương quân lần này sẽ mượn cớ đọ kiếm để giết ngươi, người ra tay là Ngao Ngụy Mâu, như thế An Ly và Long Dương quân sẽ không chịu trách nhiệm gì cả bởi vì Ngao Ngụy Mâu là khách đến từ nước Tề.
"Hạng Thiếu Long thầm kêu khổ, nếu tỉ võ với Ngao Ngụy Mâu một cách quang minh chính đại thì gã ít có cơ hội thắng hơn. Tín Lăng quân hạ giọng nói,"Long Dương quân giờ đây hận ngươi đến xương tủy, sẽ không cho ngươi sống sót mà rời khỏi Ðại Lương, bởi vì y có đại vương chống lưng, ta e rằng bảo vệ ngươi không nổi, Thiếu Long có tính toán gì chăng?"
Hạng Thiếu Long trong bụng thầm mắng Tín Lăng quân, than rằng, "Còn có cách nào nữa? Chỉ có nước đến đâu thì hay đến đó."
Tín Lăng quân nhìn Hạng Thiếu Long một chốc rồi hít một hơi sâu nói, "Nếu lần này Thiếu Long ngươi muốn tránh được tai họa mà có thể tận hưởng vinh hoa phú quí chỉ còn một cách, ngươi có muốn biết không?
"Hạng Thiếu Long kêu thầm trong bụng cuối cùng cũng lòi ra rồi đấy. Rồi giả vờ nhún nhường nói,"Xin quân thượng chỉ điểm."Tín Lăng quân nói, "Ðó là giết chết tên hôn quân An Ly và Long Dương quân."Hạng Thiếu Long giả vờ giật mình la hoảng, "Cái gì?"Tín Lăng quân lạnh lùng nói, "Vô độc bất trượng phu, y bất nhân ta bất nghĩa.
Bên cạnh người của An Ly cũng có người của ta, có thể giấu binh khí trong cung, chỉ cần ngươi giết chết An Ly, người của ta có thể lập tức rút binh khí giết sanh bọn Long Dương quân, lúc ấy ta lên ngôi vua, lại có một dũng tướng như ngươi giúp đỡ, thừa cơ nước Tần không đủ sức đánh sang phía đông, chúng ta thống nhất tam Tấn, thiên hạ chẳng phải thuộc về chúng ta hay sao?
Ngươi lại có thể giết chết Triệu Mục để rửa hận, nếu không quay về nước Triệu ngươi cũng chỉ có con đường chết."viễn cảnh y vẽ ra rất hấp dẫn, nhưng Hạng Thiếu Long biết được đó toàn là những điều giả dối, gật đầu nói, "Ðó chỉ là phương pháp duy nhất, nhưng An Ly vương tất có kẻ bảo vệ bên cạnh, tại hạ không thể công nhiên mang vũ khí, làm sao giết được y?"
Tín Lăng quân thấy gã không phản đối, mắt lộ vẻ vui mừng nói, "Ta vốn định giấu trủy thủ dưới chiếu tiệc của ngươi, nhưng cũng không ổn lắm, giờ đây đã đoán được Ngao Ngụy Mâu sẽ khiêu chiến với ngươi trong bữa tiệc, nếu ngươi có thể thắng được Ngao Ngụy Mâu, khi được An Ly vương chúc tụng thì ngươi bất ngờ giết chết y, ngươi lại gây hỗn loạn, chúng ta sẽ có cơ hội ra tay.
Ðồng thời lúc đó người của ta sẽ vào hoàng cung, lo gì đại sự không thành."Hạng Thiếu Long nghĩ bụng nếu ta không giết chết Ngao Ngụy Mâu thì thế nào đây, gã lại nghĩ lúc này không thừa cơ chiếm ít lợi thế thì thật ngu ngốc, nghiêm mặt nói, "Chỉ cần sau này tại hạ không lo gì cả, Hạng Thiếu Long sẽ giao tính mạng này cho quân thượng, cố gắng thử qua một lần."
Tín Lăng quân nhíu mày nói, "Có gì mà sau này không lo?"Hạng Thiếu Long nói, "Ðó chính là Nhã phu nhân và Triệu Thiên, nếu họ có thể rời Ðại Lương, tại hạ chẳng còn lo lắng gì nữa, ra tay sẽ dễ dàng hơn.
"Đó gọi là ra giá trên trời, trả tiền dưới đất. Gã đương nhiên biết Tín Lăng quân không thể thả Triệu Thiên đi nhưng có lẽ sẽ thả Nhã phu nhân, bởi vì sau này cuộc hành thích có thành công hay không, Tín Lăng quân cũng có thể sai người đuổi theo bắt Nhã phu nhân lại. Quả nhiên Tín Lăng quân nói,"Triệu Thiên không thể thả được, bởi vì ngươi phải đưa ả vào trong cung. Còn Nhã phu nhân thì được thôi."Hạng Thiếu Long cất được một nửa nỗi lo, nói, "Ðại vương của quân thượng không muốn cho Triệu Thiên làm bị phi, tại sao còn đón ả vào cung?"
Tín Lăng quân than, "Thiếu Long quá ngây thơ, An Ly có thể dễ dàng khiến cho Triệu Thiên chết một cách mập mờ, sau đó phao lên là ả bệnh chết, lại đưa thi thể về nước Triệu, Triệu vương cũng không còn cách nào, kế này tuy có chút sơ hở nhưng đó là biện pháp tốt nhất."
Hạng Thiếu Long nghe mà lạnh người nên gã càng muốn cứu nàng hơn. Tín Lăng quân nói, "Chỉ cần ngươi giết An Ly, chẳng phải sẽ giải quyết được mọi sự hay sao?"Hạng Thiếu Long lắc đầu nói,
"Con người của tại hạ là như thế, làm gì cũng không muốn liên lụy người khác. Nếu Triệu Thiên, Triệu Nhã không có ở đây, chuyện gì tại hạ cũng có thể tự gánh vác được, dù cho thất bại bị bắt đi chăng nữa cũng không bán đứng quân thượng, nhưng nếu liên lụy đến họ, tại hạ sợ đến lúc đó không dám ra tay thì hỏng bét."
Tín Lăng quân không còn cách nào nữa, cố nén cơn giận, gật đầu nói, "Chuyện này để ta nghĩ lại, chắc là sẽ có biện pháp giải quyết thôi."
Hạng Thiếu Long nghe y nói vậy nên mừng thầm trong bụng, lại nhớ Ô Trác bảo sẽ tìm cách lén vào thành bèn nói, "Ðể khiến cho An Ly vương không nghi ngờ, tại hạ định mấy ngày nay không nên trốn trong phủ quân thượng thì hơn, muốn dạo chơi khắp nơi, như thế An Ly sẽ không phòng bị tại hạ nữa."
Tín Lăng quân nhíu mày nói, "Làm sao được, Long Dương quân sẽ cho người đối phó với ngươi đấy."Hạng Thiếu Long cười,
"Y sẽ không ngốc nghếch như vậy đâu, nhìn thấy cảnh Sa Tuyên bị tại hạ dễ dàng giết chết, giờ đây lại có Ngao Ngụy Mâu thay y ra tay, thời gian hai ngày mà chờ không được sao? Tại hạ chỉ muốn tốt cho quân thượng thôi, mong sự việc dễ dàng thành công."Tín Lăng quân có việc nhờ gã nên không muốn việc gì cũng từ chối, thở dài nói,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!