Chương 1: Chức nghiệp – Nạn dân

Lục Hải đầu óc phát mộng mà nhìn con thỏ nhỏ trươc mắt. Thỏ con trên thân mang một bộ lông xám, vừa nhai một nhúm cỏ dại vừa chằm chằm nhìn hướng Lục Hải, chẳng chút nào sợ hãi.

"Thỏ nhỏ thật mập à. Nhìn thật muốn ăn!" – Lục Hải ngồi bệch một bên nước dãi chảy ròng ròng.

Lục Hải tên này là một con hàng tham ăn tiêu chuẩn, phản ứng đầu tiên khi nhìn thấy con thỏ này chính là đem nó bắt lấy, rút gân lột da, dầu nổ nướng thịt, rồi hảo hảo tận hưởng mỹ vị thịt nướng.

Kết quả là, tên ăn hàng trực tiếp nhào qua muốn đem đầu thỏ chụp lấy.

– Xoạt..

Thế nhưng còn chưa kịp đến gần, cái con thỏ nhìn như ngốc ngếch này lại nhanh nhạy phi thường, nhảy một phát bắn ra xa gần mét. Ngốc thỏ cấp cho Lục Hải cái ánh mắt miệt thị cực điểm rồi tiến thẳng vào bụi cỏ, biến mất không thấy.

Lục Hải đau đầu: "Mẹ kiếp, đầu thỏ này có phải thành tinh rồi hay không đây?"

"Ồ, không đúng! Đây là nơi nào, ta thế nào lại ở đây nhỉ?"

Tên ăn hàng có thâm niên này sau khi chộp hỏng thỏ con thì ngơ ngác xoay qua xoay lại phát hiện bản thân tự dưng tọa hạ tại địa phương dã ngoại xa lạ.

Hắn nhớ rõ là mình đang ở trong phòng bếp với đầy đủ rau thịt trong nhà, chuẩn bị làm một bữa điểm tâm nhỏ tận hưởng cơ mà.

Vò đầu bức tai gần tiếng đồng hồ vẫn không có kết quả, rốt cục Lục Hải bị buộc phải thoát khỏi cơn mộng, quay về hiện thực. Bởi bụng hắn đang biểu tình vì đói.

Lục Hải quan sát bốn phương tám hướng, xác định vị trí của mình. Hiện tại trong đầu hắn việc cấp bách nhất là tìm đường trở về thành phố đánh một bữa trưa rồi nói tiếp…

Hắn hiễn nhiên cho rằng mình đi dã ngoại bị lạc đường các kiểu vào trong rừng. Bất quá cái này sơn đạo hẳn là cách thật xa khu dân cư, đi loạn khẳng định gặp nguy.

Lục Hải phản ứng tự nhiên là đưa tay vào trong túi quần tìm chiếc Iphone-8 để định vị phương hướng. Trong đầu thầm nghĩ: "Cũng may mình có thói quen xài 4G mua gói tháng".

"Được rồi, loại chuyện tình khó hiểu này tạm thời gác lại, trước hết đánh mấy cái phone cầu cứu lão bằng hữu thôi…"

Lục Hải tay hướng hai bên vị trí túi quần xoạt xoạt, sau đó cái tên này trực tiếp sửng sờ.

"Chết m*! Iphone của ca đâu? A, không đúng, không đúng? Quần lại không có túi. Ơ, quần áo.. quần áo kiểu gì thế này?"

"Bộ quần áo này không phải của ca đâu, ai mặc cho ca cái này vậy?"

Lục Hải nắm nắm y phục trên người giận dữ, y phục này không có túi chưa nói, lại còn rách nát tơi tả, bên trên còn có mùi hôi thúi chịu không nổi.

Lục Hải không nhịn được hét toán lên:

"Cái này một bộ đồ nhìn sao giống như là cổ quần áo đây? Ai? Ai làm chuyện thất đức vậy, thừa dịp ca còn không có nổi giận đây mau chạy ra đây nói xin lỗi, bằng không bị ca bắt được, ca liền đập chết ngươi. M* nó, có tin hay không hả!"

Lục Hải kêu la nửa ngày, căn bản không ai để ý hắn. Tại nơi rừng sâu núi thẳm, vừa mệt lại vừa đói, Lục Hải chỉ có thể tìm một tảng đá lớn hùng hùng hổ hổ ngồi xuống nghỉ ngơi, thuận tiện chờ đợi một chút, xem có hay không người nào đi ngang qua để hỏi đường.

Đến bây giờ Lục Hải Không vẫn như cũ cho rằng bản thân bị một tên bạn xấu nào đó đùa dai. Nguyên nhân là tên này trước đây không lâu vừa mới dùng trò đùa đồng dạng "troll" một tên bạn, khiến hắn đi hơn mười dặm đường núi mới may mắn gặp được một anh tài xế tốt bụng cho quá giang về.

Mà Lục Hải khi nghe người bạn đáng thương của mình chất vấn, biểu hiện vô cùng đau đớn, một bộ "ta tìm người lâu như vậy không thấy, tưởng ngươi bị bắt cóc.. hic hic.

Loại chuyện này, Lục Hải làm không chỉ một lần, cho nên hố nhiều người, bây giờ bị người ta hố một lần cũng tính là bình thường đi. Lục Hải biểu thị rất bình tĩnh. Nhưng rất nhanh, hắn liền… hoảng.

"Ta Xxx, đây là vật gì!" Lục Hải Không đột nhiên thấy, trước mắt mình lơ lững một trang sách trong suốt, trên đó viết một ít chữ phát ra quang mang nhàn nhạt. Lục Hải Không nhìn đến không rõ:

"Nếu là gần một chút thì được, hiện tại đói bụng đến choáng váng, ảo giác rồi." – Lục Hải lẩm bẩm, đang muốn hướng trang sách trong suốt đi lại.

Ngay khi đến gần lại thấy trang sách kia "vèo" một cái, chui vào trong đầu Lục Hải. Bên trong đầu thế nhưng lại hiên lên chữ:

Tên họ: Lục Hải

Chức nghiệp: Nạn dân [Level: 1]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!