"Gì hả?" Đoàn Phi Phàm hỏi.
"Cậu có muốn mua chút quà năm mới cho bố không?" Giang Khoát trong lòng thầm giơ ngón cái tự bái phục sự tùy cơ ứng biến của mình.
"Không cần mua, trong đó bình thường chỉ được dùng những vật dụng hàng ngày, với thêm vài quyển sách," Đoàn Phi Phàm nói, "Chú tôi lần nào cũng mua đồ theo yêu cầu của bố tôi rồi mang vào rồi."
"Ồ…" Giang Khoát gật gù, "Vậy chú thì sao? Thím thì sao? Đoàn Lăng thì sao?"
"… Không tặng." Đoàn Phi Phàm nhìn cậu, "Sao vậy?"
"Không." Giang Khoát nói, "Tôi chỉ hỏi vậy thôi, bình thường cậu có tặng quà năm mới cho người khác không?"
"Không tặng." Đoàn Phi Phàm trả lời rất rõ ràng, "Bình thường chỉ tặng quà sinh nhật, với trẻ nhỏ tương đối thân quen thì tặng quà 1 tháng 6 thôi."
"Hiểu rồi,"Giang Khoát trầm tư một hồi, "Vậy tôi không cần phải mua quà cho Giang Liễu Liễu rồi."
"Cũng không phải là có ý đó, nếu quan hệ rất thân thiết, cậu muốn tặng cũng không vấn đề gì," Đoàn Phi Phàm nói, "Cái này tùy vào thói quen, trước đây cậu có tặng không?"
"Không tặng." Giang Khoát nói.
"Vậy thì không tặng cũng được." Đoàn Phi Phàm nói.
"Được," Giang Khoát vẫy tay, "Đi thôi, đi ăn sáng."
Được rồi, không tặng nữa.
Trước khi Giang Liễu Liễu gửi chỗ ảnh đã xử lý tới, Giang Khoát thực sự không cảm nhận rõ hôm đó bọn họ đã chụp bao nhiêu ảnh. Trừ số ảnh của đám Hình mẫu, hầu như ngày nào Giang Liễu Liễu cũng gửi cho cậu hai ba chục tấm.
Thi đã xong được hai môn, Giang Liễu Liễu cuối cùng mới làm xong chỗ ảnh.
[ll] Hết rồi đó, có dọn hết cái kho của anh cũng không bù đắp được chỗ tế bào não đã chết của em
[jk921] Tổng cộng bao nhiêu bức, em có đếm không?
[ll] Gần 1000
[jk921] Ngồi lật xem cũng đủ điên rồi
[ll] Vậy nên lúc chụp nhiều ảnh, em thích làm sách ảnh, xem cũng tiện
Giang Khoát nhìn tin nhắn này của Giang Liễu Liễu.
Trong đầu cậu lóe lên một tia sáng.
Đây cũng chẳng phải quà cáp gì, nhưng lại rất có ý nghĩa, dù cho không tặng Đoàn Phi Phàm thì cậu cũng muốn làm sách ảnh cho chỗ ảnh của mình.
[jk921] Làm như thế nào?
Giang Liễu Liễu im lặng hồi lâu, sau đó nhắn lại một câu.
[ll] …. Anh đi mua một quyển album đi
[jk921] Em xem thường anh hả?
Sách ảnh của Giang Liễu Liễu, cậu đã xem rất nhiều, làm cực kỳ chất, bằng da mềm da cứng đủ cả, với đủ loại trang trí và phụ kiện, có cuốn trông như một cuốn sách ma thuật ngầu lòi, lại có cuốn là một cái hộp, lúc mở ra, cậu lại nhớ tới cảnh tượng phóng thích ác quỷ trong đủ các loại phim kinh dị…
Tất nhiên là cậu không định làm kiểu như vậy, làm không nổi, nhưng Giang Liễu Liễu cũng có làm những phiên bản đơn giản.
Cậu chỉ cần học làm phiên bản đơn giản là được.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!