Lúc xuống lầu, Đoàn Phi Phàm xem giờ, lần này về trường, xem ra không kịp ăn đợt phát cơm đầu tiên rồi, có thể sẽ rơi vào đúng lúc đông người nhất, chi bằng cứ tới muộn thêm chút nữa còn hơn.
Vừa vặn dùng khoảng thời gian này gói một ít thịt bò nấu tương.
Cậu vốn định ngày mai trở lại trường, mang thịt bò về ký túc chia cho mấy người trong đó, rồi mang cho chú Triệu một phần.
Nhưng Giang Khoát đã làm việc cả một buổi chiều như vậy…
Này, tôi hỏi cậu, Giang Khoát ở phía sau cậu hỏi,
"Thịt bò nấu tương đều là do người ta đặt hàng sau đó mới định lượng mà làm hả? Tôi thấy trên trang cá nhân của cậu có đăng gì đó về tương với thịt, đều là làm theo đơn đặt hàng phải không?"
"Nhiều người đặt lắm," Đoàn Phi Phàm nói,
"Trong tiệm cũng có bán."
"Lát cho tôi một miếng đi," Giang Khoát nói, Tôi muốn thử.
Đoàn Phi Phàm dừng lại, thở dài:
"Sao cậu lại gấp gáp như vậy, không thể đợi tôi nói"Cậu có muốn thử thịt bò nấu tương do chính mình làm khônghay sao?
Muốn. Giang Khoát vội nói.
"Đi xuống thái cho cậu một ít." Đoàn Phi Phàm tiếp tục xuống lầu,
"Đường đường là một đại thiếu gia chuyên ăn nhà hàng đắt cắt cổ, có mấy miếng bò nấu tương mà cuống lên vậy."
"Bữa trưa tôi chưa ăn, mà giờ cũng sắp đến giờ ăn tối rồi," Giang Khoát nói,
"Tôi lại còn lao động tay chân cả một buổi chiều…"
Cậu chưa ăn trưa?
Đoàn Phi Phàm ngạc nhiên quay đầu lại.
Ừ~ hứ~ Giang Khoát nói.
Đừng bắt chước tôi. Đoàn Phi Phàm nói.
Ừ! Giang Khoát gật đầu rồi gạt Đoàn Phi Phàm sang một bên, chen lên phía trước mà chạy xuống,
"Chưa ăn, ngài đây còn bận ép tôi làm việc nên cũng chẳng cho tôi cơ hội ăn cơm mà."
Đoàn Lăng!
Đoàn Phi Phàm hét xuống dưới nhà,
"Thái cho cậu ấy ít thịt bò!"
Đượcccc. Đoàn Lăng từ tầng một trả lời, tiếp đó là một tiếng dao chặt xuống thớt, Đang thái đây!
Đoàn Lăng đang đeo một cái khẩu trang bếp bằng nhựa, tay cắt thịt bò từ trong mấy cái nồi nấu mẻ đầu tiên, có vài khách yêu cầu thái nhỏ rồi mới cho vào túi.
Đoàn Lăng nhanh nhẹn chọn một miếng thịt to bằng nắm tay thái thành lát mỏng, sau đó cầm dao chỉ vào đó, hất đầu với Giang Khoát.
Dạ? Giang Khoát ngẩn người.
Lấy đi. Đoàn Lăng nói.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!