Biên tập: TBB
Lâm Cam chôn ở ngực Chu Viễn Quang cọ qua cọ lại, quệt hết nước mắt vào áo anh. Khóe miệng Chu Viễn Quang cười tủm tỉm, cúi đầu dịu dàng hôn lên tóc cô.
Tiết Giai Kỳ nhìn một bài hát biến hai người họ thành như vậy, cố tình mặt không đổi sắc nhìn về phía Giới Áo, cao giọng: "Thế nên hôm nay tôi tiêu tiền mời mọi người đi hát là cho người khác cơ hội ngược cẩu hả?"
Giới Áo nhìn Tiết Giai Kỳ một cái, không tiếp lời.
Cái nhìn này khiến Tiết Giai Kỳ khó hiểu: "Cậu nhìn tôi như thế làm gì?"
Giới Áo im lặng một lúc rồi mới mở miệng, giọng có chút một lời khó nói hết: "Từ trung học tới giờ, chỉ số thông minh của cậu không cao lên tí nào. Làm gì có ai ngày nào cũng gọi mình là "cẩu"?"
Tiết Giai Kỳ bị những lời này làm nghẹn họng, dứt khoát đổi đề tài: "Nếu hát đủ rồi, vậy chúng ta nghỉ một chút. Chơi Lời Thật Lòng Đại Mạo Hiểm, thế nào?"
Giới Áo sao cũng được.
Chu Viễn Quang cúi đầu hỏi Lâm Cam có muốn chơi không, Lâm Cam gật đầu.
Bốn người ngồi xuống thành một vòng tròn. Thật ra trò này chơi nhiều người sẽ vui hơn, nhưng hiện tại cũng coi như giết thời gian.
Họ chọn cách chơi với quân bài.
Mỗi người rút một lá bài, sau đó ai có số nhỏ nhất sẽ bị phạt.
Nói lời thật lòng hoặc đại mạo hiểm.
Trước khi bắt đầu, Lâm Cam nhìn biểu cảm của mỗi người. Lúc nhìn tới Giới Áo thì thấy người kia cũng đang nhìn mình, con ngươi lóe sáng. Sau đó Giới Áo cúi đầu gõ gì đó trên điện thoại di động, tiếp đó lại ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Cam.
Lâm Cam đang chuẩn bị nói gì đó thì thấy màn hình điện thoại của mình sáng lên.
Mở ra nhìn, là tin nhắn WeChat.
Nhìn nội dung, cô thở dài.
Lâm Cam lần nữa lại nhưng Giới Áo không nhìn về bên này nữa.
Trong vòng đầu tiên, người bị trừng phạt là Chu Viễn Quang.
Anh chọn nói lời thật lòng.
Tiết Giai Kỳ thở dài: "Có gì tôi còn không biết về hai người đâu? Nếu như vậy ——".
Dù Tiết Giai Kỳ hỏi Chu Viễn Quang nhưng lại nhíu mày hướng tới Lâm Cam, cười không đứng đắn: "Hai người đã "làm gì" chưa?"
Tiết Giai Kỳ hỏi xong lời này, Lâm Cam suýt chút nữa phun nước ngọt chết cô ấy: "Tớ nói này Corgi, cậu có thể ngưng bỉ ổi không?
Tiết Giai Kỳ liếc mắt: "No ấm sinh dâm dục, đây là chuyện rất bình thường, được không?"
Chu Viễn Quang bình tĩnh cầm bỏng đưa vào miệng Lâm Cam, lắc đầu: "Vẫn chưa."
Đáp án này khiến Tiết Giai Kỳ hoài nghi: "Bạn học Chu, được nói thật mà ~"
Lâm Cam phì cười: "Đây là lời nói thật, được không?"
Mắt Tiết Giai Kỳ đầy vẻ chế nhạo: "Vậy hỏi thêm câu nữa, là cậu không được hay cậu ấy không được?"
Lâm Cam bị câu hỏi này của cô ấy làm sặc, liều mạng ho khan.
Chu Viễn Quang vừa giúp cô thuận khí, vừa nhàn nhạt trả lời: "Cái này thuộc về lượt tiếp theo. Bỏ qua."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!